TAROT LÁ BÀI ĐỂ NGỎ - Trang 255

"Mợ Thi, tôi không đến để hỏi cô về tung tích Thi Thường Vân." Đợi cô

ta uống cạn đến giọt nước cuối cùng trong cốc, Erie mới cười hì hì nói,
"Tôi chỉ tới hỏi hai câu thôi, cô cũng chỉ cần nói thật, tôi sẽ thả cô về nhà."

Cô ta ngơ ngác ngẩng đầu lên, khóe miệng hơi động đậy, giống như đồng

ý với thỏa thuận này.

"Thi Thường Vân có từng giao cho cô chiếc hòm mây nào không? Cô chỉ

cần trả lời có hay không."

"Có."

"Câu hỏi thứ hai, trong chiếc hòm mây đó có phải có..." Erie đột nhiên

ghé sát lại, thì thầm vào tai cô ta mấy tiếng, cô ta lập tức tái mét mặt nhìn
chằm chằm ông ta, người cứng đờ như cương thi.

"Như vậy tức là phán đoán của tôi không sai, phải không, mợ Thi?"

Cô ta ngậm chặt miệng, như thể cực kỳ hối hận vì vừa rồi đáp "có".

Erie chừng như rất hả hê trước vẻ hối tiếc của Chu Phương Hoa, bèn dẫn

cô ta đi làm xong mọi thủ tục, còn gọi xe đưa cô ta về nhà. Dọc đường, ông
ta luôn tươi cười, lịch sự nhưng trong lời nói lại có đôi phần tàn nhẫn:
"Phóng thích một kẻ ác, khó hơn phóng thích một người tốt rất nhiều, thế
nên chúng ta mới thường xuyên khiến Thượng đế lắc đầu thở dài. Nhất là
đối với chúng ta, cuộc đời chỉ xoay quanh hai chuyện, yêu đương và ăn
uống. Mợ Thi, không biết Bồ Tát mà các cô thờ phụng xử lý chuyện này ra
làm sao."

Chu Phương Hoa không hé miệng nửa lời, mặt mày lạnh tanh, nốt ruồi

nhỏ bên dưới khóe mắt trái cô màu nâu nhàn nhạt, đường nét đôi môi rõ
ràng, giống như bẩm sinh đã được vẽ bằng bút kẻ môi. Nếu là ở châu Âu,
khuôn mặt của cô ta sẽ rất được ưa chuộng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.