TAROT LÁ BÀI ĐỂ NGỎ - Trang 294

Người phụ nữ đó cô ta đã từng gặp, tuy chỉ là đi lướt qua nhau, nhưng ấn

tượng vẫn vô cùng sâu đậm, bởi hiếm hoi mới ngửi thấy mùi thuốc lá nồng
nặc như thế trên người một phụ nữ trông chẳng có vẻ gì là gái lăn lộn chốn
yên hoa. Quan hệ giữa người này và Thi Thường Vân, có lẽ cũng khó phân
định rạch ròi. Nhưng cô ta không muốn tìm hiểu kỹ, chỉ hy vọng mọi
chuyện có thể sớm trôi đi, đáng tiếc chẳng có gì trôi đi được, nên cô ta đành
ngồi một chỗ móc mấy tấm khăn phủ đủ màu, đấu sức với thời gian.

"Mợ cả, có cô đây họ Đỗ muốn gặp mợ." Vú nuôi chạy vào báo, sắc mặt

cũng nhợt nhạt.

"Họ Đỗ? Trước đây đã gặp lần nào chưa?" Cô ta đặt đồ móc xuống, tiện

tay vuốt mấy lọn tóc khô xác trước trán.

"Chưa gặp ạ, cô ta nói cô ta là bạn của cậu hai, có chuyện muốn nói với

mợ cả, bây giờ đang đợi trong vườn hoa, có mời vào không ạ?"

Chu Phương Hoa gật đầu.

Chiếc áo bông trên người Đỗ Xuân Hiểu vừa to vừa không ra hình thù gì,

phần eo rộng thùng thình, vòng ngực lại căng chặt, không có chỗ nào mà
ních thêm. Vải hoa nhí trắng trên nền xanh nhạt trông cũng cực kỳ kệch
cỡm, nhưng lại đem đến cảm giác nắng ấm. Chu Phương Hoa kinh ngạc
nhận ra, đã rất lâu rồi mình không trông thấy ánh nắng, mặc dù son môi vẫn
thoa rất kỹ lưỡng.

"Thơm quá... Bữa trưa mọi người ăn gì thế?" Đỗ Xuân Hiểu ra sức chun

mũi hít hà, bộ dạng rất tức cười.

"Cà tím rim, trứng hấp cách thủy với thịt bò xào." Chu Phương Hoa sở dĩ

liệt kê đầy đủ, một phần cũng là vì muốn xem mình liệu đã biến thành cái
xác biết đi không nhớ ngày tháng hay chưa.

"Chắc chị biết tôi chứ?" Đỗ Xuân Hiểu nhoẻn cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.