TAROT LÁ BÀI ĐỂ NGỎ - Trang 310

Thời tiết âm u lạnh lẽo, trong quán trà yên ắng lạ thường, cả một tầng

rộng là thế mà chỉ lác đác năm sáu người khách. Lão Hà nhăn mũi, đưa cái
nhẫn ngọc cổ đeo trên ngón cái lên cọ cọ cằm, không giống hồi tưởng lại
chuyện xưa mà như đang suy tính cách chuồn thì đúng hơn.

"Quản gia Hà, có mấy chuyện này tôi nghĩ mãi không hiểu, có thể hỏi

luôn ngọn ngành ở đây không?" Bộ não suýt chút nữa bị thuốc phiện đục
rỗng của Đường Huy bỗng dưng bắt đầu vận hành lại bình thường.

Lão Hà chỉ khẽ hừ mũi, không đáp.

"Hôm ông chủ Nguyệt bị giết, chắc ông cũng có mặt ở nhà hầu hạ hai

phu nhân chứ? Vì sao ngoài bà hai trốn dưới gầm giường, lại chỉ có một
mình ông thoát được?"

"Lúc đó, tôi đi vào bếp..."

"Hồi trước ông chủ Nguyệt tổ chức tiệc mừng sinh con gái ở nhà riêng,

tôi đã từng đến đó rồi. Phòng khách nơi xảy ra vụ án và phòng bếp chỉ cách
nhau có mười mấy bước chân, ông nghe thấy tiếng súng nổ lớn như thế,
phản ứng đầu tiên hẳn phải là chạy ra phòng khách, huống hồ bà cả trước
khi chết vẫn còn nắm chặt chiếc chuông rung gọi người làm, không thể có
chuyện ông không nghe thấy được." Đường Huy thấy lão Hà sầm mặt, tỏ
vẻ "lợn chết chẳng sợ nước sôi", thì không kìm được nổi giận thực sự, bức
hỏi, "Vì sao người của Tần Á Triết lại chỉ tha cho mỗi mình ông?"

"Cậu Đường này, họ Hà tôi mạng lớn mới thoát được nạn, cậu lại quay

sang nghi ngờ tôi ư? Ha! Ha!" Lão Hà đột nhiên cười khan hai tiếng, "Cách
nghĩ của người trẻ các cậu, tôi thật không sao hiểu nổi."

"Tôi vẫn còn một điểm không hiểu nữa, chẳng hạn như quản gia Hà dăm

hôm ba bữa lại đụng mặt tôi ở tiệm thuốc phiện, chắc hẳn vẫn chưa đi làm
ở đâu, vậy ông lấy tiền đâu ra mà đốt trên bàn đèn thế?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.