TAROT LÁ BÀI ĐỂ NGỎ - Trang 312

tượng của cô, đàn ông một khi nản lòng thoái chí, thì cũng có nghĩa là cầm
chắc bất hạnh, điều này không giống trưởng thành, bởi trưởng thành sẽ
khiến đàn ông dễ trở thành bậc kiêu hùng hơn. Về mặt này, cô thầm hy
vọng Hạ Băng có thể mãi mãi là một đứa trẻ.

"Có những chuyện, mãi chẳng thể nguôi ngoai cho nổi." Bóng tối càng

lúc càng kết dày giữa hai chân mày anh ta.

Cô bước lại gần, nhìn chằm chằm vào mặt anh ta hồi lâu, rồi tự dưng bật

cười.

"Sao?" Ngay cả thái độ ngạc nhiên trong lời nói anh ta cũng có vẻ đờ

đẫn.

"Chẳng sao cả, tôi chỉ nghĩ, lúc này nếu hôn anh thì anh sẽ phản ứng thế

nào." Thứ đang lóe lên trong mắt cô chính là ánh sáng của dục vọng, người
phụ nữ ngày thường kiêu ngạo biếng nhác này, giờ lại đang phơi bày tấm
chân tình và mục đích của mình.

Ánh mắt Đường Huy nhìn cô cũng ít nhiều chất chứa tâm tư, rồi đột

nhiên chóp mũi đỏ ửng như thể xúc động, anh ta nói: "Thực ra, hiện giờ tôi
cũng chỉ mong có người gần gũi được mình."

Trong nụ hôn của Đỗ Xuân Hiểu, có vị thuốc lá, có vị nước bọt, có sự

mạnh mẽ và nồng nghiệt hiếm thấy ở phái nữ, vừa vồn vã vừa ngấu nghiến.
Đường Huy tưởng như muốn vỡ vụn trong nụ hôn kiểu này, cảm giác ấy
khiến anh ta càng nhung nhớ nụ hôn của Thượng Quan Giác Nhi, nàng
mơn trớn theo anh ta, giống như nụ hôn của người cá, khơi lên những nỗi
đau vô nghĩa; còn nụ hôn của Đỗ Xuân Hiểu lại giống như sự khích lệ,
thậm chí còn mang chút hung hãn, không phải sự an ủi mà anh ta mong
mỏi, thế nên anh ta vô thức đẩy cô ra... nhưng đã không kịp nữa, cuốn sổ
săn tin anh ta vẫn cất ở túi trong áo khoác giờ đã nằm trong tay Đỗ Xuân
Hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.