TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 112

- Lúc nào cô ta cũng là người hiểu biết, em biết đấy. Đềm ấy khi mình

không chịu ăn thịt thiên nga đen, em nhớ không? Cô ta đến ngồi trên
giường anh, anh đỏ lừ, không thể nói nên lời.

- Lạ nhỉ! Em cũng thế.
- Phải, cô ta thích cảm giác về quyền lực của mình. Tự đắc quá, như tất

cả phụ nữ vậy.

Cậu ném chiếc lá vào tóc cô. Cậu có phải kể cho cô nghe về Dorothy và

đêm cuối cùng ấy không nhỉ? Và về cuộc phiêu lưu khác của cậu khi cậu từ
chỗ làm ở Echuca về nhà trong những giờ rạng sáng? Không, cô còn trẻ
quá. Cậu không thể huỷ hoại sự ngây thơ của cô. Cậu vén mái tóc mềm mại
trở lại sau tai cô, lấy một ngón tay vẽ phác.

- Còn đây thì khác, em yêu. Đây là mãi mãi.
- Em thích mình có thể ở lại đây mãi mãi.
- Đây là mãi mãi. Thời gian chỉ là tương đối. Phút giây vĩnh cửu…
Trong khi cậu nói, trái đất vẫn quay mà ta không cảm nhận được, cây

cối vẫn lay động và mặt trời không còn ngoài trảng nữa.

- Nhưng mai này anh vẫn phải trở lại Echuca.
- Em Eva này, lúc nào em cũng thực tế. Ngay cả lúc trên thiên đàng!
- Ồ, anh Adam! Em muốn có thể ở lại cùng anh mãi mãi. Suốt ngày,

suốt đêm.

- Em biết là trong nhiều năm nữa, mình chưa thể thành hôn với nhau,

hoặc ít nhất cho tới khi anh kiếm được thêm tiền. Và em biết là gia đình sẽ
nói gì về chuyện họ hàng lấy nhau…

- Hôn nhân… Em không nghĩ đến hôn nhân. Em chỉ muốn sống với

anh. Và em rất muốn có con với anh, chắc con sẽ đẹp lắm…

- Delie, em đừng nói như thế! Em không biết rằng em đang làm gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.