TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 132

còn nữa, dải sao Thiên bộ chói sáng trên bầu trời nhợt nhạt của buổi bình
minh, thấp ở phía tây.

Cô đứng thẳng người lên, đến,cái vại nước xanh múc nước rửa mặt. Đôi

mắt to của cô từ tấm gương bàn trang điếm của cô phản chiếu lại mờ mờ uể
oải, mi mắt cô vẫn hụp vì cô đã khóc quá nhiều trong đêm.

Mùi mỡ trong phòng ăn dường như khuấy động buổi sáng nhưng cô cố

tỏ ra bình thường trong bữa ăn sáng, vẫn không có bóng dáng gì của Adam,
hẳn hôm nay cậu ngủ muộn và lúc thức giấc cậu sẽ bớt gắt gỏng hơn.

Bà Hester cau đôi mày đen.
- Hôm nay thằng Adam dậy muộn. Tội nghiệp thằng bé. Ông à, dường

như hôm qua nó không khỏe lắm.

- Tội nghiệp à! Hừ. Cái thằng lười.
Bà Hester vào phòng của Adam, lúc trở ra bà có vẻ lo lắng hơn.
- Suốt đêm nó không có ở trong phòng! Nó không ngả trên giường.
- Có lẽ nó đi dạo chơi.
Bà Hester ngồi xuống và bắt đầu ăn món thịt mỡ trứng một cách lơ

đãng. Adam không thể dọn giường gọn gàng như thế để thoát khỏi sự khó
khăn, bà liền duyệt lại toàn thể mấy người giúp việc da đen. Thật là cha nào
con nấy. Nhưng Bella - già quá và béo quá. Lucy, béo và đã có chồng.
Nhưng cái gì khiến nó ở lại bên ngoài suốt đêm? Bà liếc nhìn Delie; đầu cúi
xuống, cô đang cố nuốt thức ăn.

- Philadelphia! Có phải lần này nó lại trốn đi như lần trước không? Cháu

có biết gì không?

Cô ngước gương mặt trắng bệch và đôi mắt tối sầm.
- Thưa dì, không ạ.
- Cháu Delie làm sao biết được mà bà hỏi. Theo tôi thì chắc Adam nó đi

săn chuột túi và gấu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.