TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 146

Bà rít lên:
- Bà Mc Phee có gửi thư cho tôi, bà ta đề nghị là nếu tôi không cần đến

cô, thì cô nên đi Echuca ở với ông bà ấy. Ông nhà tôi cho rằng cô cần đi
nghỉ. Còn tôi thì nghĩ là cô ở nhà này cũng không ích lợi gì nhiều.

Delie quay lại, tựa lưng vào lan can hiên nhà và nắm chặt để khỏi ngã.
- Thưa dì, sao dì ghét cháu?
Gương mặt bà Hester như hóa đá:
- Ghét cô à?
- Cháu vẫn biết rằng không bao giờ dì thích cháu, nhưng giờ đây hầu

như cháu không thể chịu được cách dì nhìn cháu. Tại sao vậy hở? Cháu đã
làm gì nào?

- Tại sao à? Tôi lại phải nói với cô à? Phải, tôi ghét cái mặt cô. - Đôi

môi ẽo ợt của bà run lên vì phẫn nộ, đôi mắt đen của bà chớp chớp - Cô đã
giết nó, cô đã giết con tôi. Tại sao cô không chết đuối như cả gia đình cô.

Mặt Delie trắng bệch. Cô dựa hẳn vào lan can để khôi ngã.
- Tôi không giết anh ấy. Tôi yêu anh ấy.
- Cô yêu nó! A, bây giờ tôi mới nghe sự thật. Ban đêm, cô gặp nó bên

bờ sông, phải không? Chính cô dụ nó ra khỏi nhà khi đáng lẽ nó đã ngủ.
Đàn ông - tất cả đàn ông đều giống hệt nhau khi gặp một khuôn mặt hoặc
một hình dáng xinh xinh. Và Adam là đàn ông. Nó đã ốm thập tử nhất sinh
mà sao không chết, để giờ đây tôi phải mất nó chứ? Cái đêm nó bị bệnh
bạch hầu thanh quản, bác sĩ cho rằng nó sẽ không qua khỏi, đêm ấy, tôi cầu
nguyện suốt đêm vái van cho nó sống. Thà là nó chết lúc đó còn hơn, chết
trong lúc ngây thơ không biết gì. Phải, đúng rồi, Annie đã nói với tôi là cô
và nó đã gặp gỡ nhau và hôn hít nhau trong đêm tối.

Bà đến gần, hất mặt mình với Delie, Delie ngửa ra lan can trước cái

miệng lu loa và đôi mắt điên cuồng của người dì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.