TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 179

Anh ta làu bàu:
- Về phía cầu à? Được, nhưng phải nhanh lên. Anh muốn đi xa chỗ có

người để có thể hôn em.

Delie siết nhẹ cánh tay Kevin. Sự xúc động của anh ta khiến cô liều

lĩnh. Nếu có ai bắt gặp cô đi bộ một mình với một thanh niên trong các
đường phố tăm tối, về phía các bụi cây vắng bên bờ sông thì sao? Dù sao,
cô đâu có tiếng tăm gì mà sợ mất.

Dòng sông trôi một cách lặng lẽ, chậm chạp. Kevin cầm tay cô đi trước

cho đến khi cả hai đã đi khá xa ra khỏi thị trấn và qua dưới những trụ cầu to
lớn bằng xi măng, rồi anh ta dẫn cô lui cách bờ một ít, cởi áo ngoài ra và
trải lên những cành cây nhún nhảy, đặt Delie ngồi xuống nhẹ nhàng trên đó.
Anh ta quỳ trước mặt cô nhìn đăm đăm vào gương mặt mò mờ nhạt nhạt
của cô qua ánh sáng các ngôi sao phản chiếu nước và trời.

Delie phản đối:
- Anh sẽ bị lạnh mất.
- Không, anh đang như thiêu đốt. Đưa bàn tay nhỏ của em cho anh.
Delie cảm thấy như muốn cười to:
- Tay em không nhỏ. Tay em to, vụng về.
Anh ta cầm tay Delie áp vào chiếc áo sơ mi mỏng để cho cô cảm nhận

tiếng đập mạnh của con tim mình.

- Anh muốn làm sao cho tim em cũng đập như vậy.
- Có thể được đấy!
Ô, tại sao cô lại nói những điều ngu ngốc, vô nghĩa, điệu bộ như vậy?

Trái tim của cô đã chết và đã được chôn trong mồ của Adam rồi mà.

- Được hở? Được hở em? - Anh ta thầm thì, hơi thở anh nóng bỏng bên

tai cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.