TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 180

Cô ngoảnh đầu đi, nhưng môi anh ta nhẹ nhàng tìm kiếm môi cô, cái

miệng trẻ trung, mềm mại của Kevin như gắn chặt vào miệng cô, cô thở dài,
thích thú mơ màng, tuy vậy, mạch đập của cô vẫn bình thường.

Như trong giấc mơ, cô cảm thấy đôi bàn tay anh thám hiểm sự dịu dàng

và ấm áp của thân thể cô. Dường như chưa bao giờ cô tự thấy mình đẹp như
bây giờ. Tựa hồ như trước kia cô chưa bao giờ biết mình có một thân thể
đẹp. Nó chỉ được khám phá dưới những ngón tay tìm tòi một cách tinh tế
của anh. Cuối cùng cô xô anh ra, ngồi dậy, khăn choàng rơi xuống quanh
đôi vai cô, mối buộc tóc cô xô ra.

- Delie! Delie! Anh yêu em.
Delie cảm động vì nghe tiếng nói run run của anh nhưng cô dịch xa anh

ta.

- Nhưng em không yêu anh, Kevin.
- Em phải yêu anh, em phải yêu anh, chỉ một phút thôi! Tại sao em đến

đây?

- Em buồn vì anh sắp đi xa, và anh muốn từ biệt em. Bây giờ thì em

phải về, bằng không em sẽ bị khóa cửa bỏ bên ngoài.

- Em không để cho anh từ biệt em một cách đàng hoàng, - anh ta hờn

dỗi úp mặt vào hai cánh tay.

Cô cảm động vì cử chỉ trẻ con của anh; và trong ánh sáng lờ mờ, hình

dáng đầu anh và mái tóc dầy của anh giống như của Adam. Delie nhớ rõ lại
đêm trăng ấy khi cô từ chối không chịu theo ý Adam và đã đẩy Adam đi
vào cái chết.

Và anh chàng trẻ con này, chắc cũng có thể đang đi vào chỗ chết. Cô

chìa một bàn tay và vỗ vỗ mớ tóc đen dày của anh. Anh ta nắm lấy và hôn
những ngón tay, lòng bàn tay, cườm tay cô. Anh ta lại kéo Delie nằm xuống
bên anh ta, lần này Delie không chống cự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.