TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 194

hơn là xanh dương, có thể vừa thẳng thắn vừa thân tình, hoặc như mờ ảo, và
xa vời như là đang nhìn một khoảng dài trên sông.

Và có một cái gì tinh tế, hấp dẫn nhau giữa hai người trong ngay cả sự

cọ sát vô tình của ngón tay của họ khi Brenton đón hũ đường từ tay Delie,
cả giọng nói của anh chàng cũng làm cho cô cảm nhận một cách sâu sắc đây
là một người đàn ông thực sự.

Delie nói một cách khiêm nhường, lúc đã quá nửa bữa ăn:
- Tôi thấy anh đã có cách tẩy hết sơn trên tóc.
Brenton nói, đăm đăm nhìn cô:
- Tôi đang tự hỏi không biết cô còn nhớ lần chúng ta gặp nhau!
Nhưng Delie không lộ vẻ lúng túng:
- À! Tôi cũng không quên. - Delie liếc nhanh những lọn tóc vàng sáng

của anh ta. Cô cảm thấy thích thú chạm vào đó, cuộn tóc quanh những ngón
tay cô.

- Cô còn theo đuổi việc học vẽ không?
- Có! Tôi vẫn còn học ở trường Mỹ thuật, mặc dầu tôi đã học ở đó gần

hết những điều mà tôi có thể học được. Đáng lẽ tôi đi Melbourne học
trường Mỹ thuật Quốc gia. Sinh viên ở đây… họ không mấy nghiêm túc về
nghệ thuật, không có sự ganh tài. Tôi có tự cao không?

- Không, tôi nghĩ là cô cũng vẽ giỏi, dầu chưa xem tranh của cô.
- Mọi người ở đây đều thích các bưu thiếp màu của ông Hamilton.
- Cô cho màu như vậy là tốt lắm.
- Tôi cho màu gớm ghiếc lắm, vì người ta trả tiền mà. -Lần đầu tiên

Delie cảm thấy hơi trái ý với anh ta: - Tôi mong là tranh của tôi bán chạy
bằng nửa thứ đó. Thú vui xài tiền là một loại nhỏ, nhưng lại là thú vui hoàn
toàn nhất của cuộc đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.