TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 345

- Rất tiếc! Nhưng cô đẹp quá! Tôi phải nói với cô. - Tiếng của Ben rất

nhỏ, gần như thì thầm. Cậu cúi chậm đầu và hôn bàn tay trên bánh lái. Sự
bối rối của Delie tan mất. Delie bỗng cảm thấy rất già, sáng suốt và hiền
lành như lòng người mẹ.

- Cám ơn! Nhưng chắc cậu cũng biết tôi già như thế nào đấy. Năm nay

tôi đã 30; và khi cậu lên 30, tôi sẽ 40 - nửa đời người. Chưa kể là tôi đã có
chồng.

- Tôi vẫn không ngăn được lòng mình.
Trong lúc này, chiếc tàu, không người lái, hơi hướng vào bờ trái. Ben

vội vã quay bánh lái lên và đẩy ra, mắt vẫn nhìn Delie như một con chó đã
bị xua ra.

- Đối với tôi, người thiếu nữ đẹp, sẽ không bao giờ già. - Ben thận trọng

đọc - Tôi đã đọc hết thơ của Shakespeare viết cho “người phụ nữ tóc đen”
trong quyển sách cô cho tôi, và lúc nào những câu thơ cũng làm cho tôi
nghĩ đến cô.

Tôi có thể so sánh em với một ngày hè không
Em đáng yêu hơn và tươi mát hơn.
- Ben. Ngưng ngay mấy điều điên rồ ấy thôi. - Nhưng tiếng nói của

Delie rất xúc động, dịu dàng.

- Không có gì điên rồ. Đó là sự sống của tôi. Cô - là - tất cả đối với tôi:

mẹ, thầy, bạn, chị và… mối tình duy nhất của tôi.

- Ben! Thôi!
Bây giờ, Ben hôn cánh tay, hôn cánh chỏ của Delie dưới tay áo xắn lên.

Delie cảm thấy bắt đầu xúc động vì tiếng nói thiết tha của Ben, và Delie
hiểu là Ben không còn là một thiếu niên mà đã là người lớn với dục vọng
của người đàn ông. Delie phải sắt đá để chặn lại.

Delie nói dứt khoát:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.