TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 395

- Để nó đó. Tôi cần một chút gió! Và đi đi, có nghe không? Cứ theo

nhìn gì mãi với đôi mắt to thế?

Tóc xám quăn của anh đổ xuống, gân máu nổi lên ở cổ như một sợi dây

xanh. Delie rút đi ra boong tàu và hoảng hốt vì chân vướng một thân hình
bé nhỏ.

Delie thì thầm:
- Gordon! Con làm gì đây?
Cậu bé nắm lấy tay mẹ và kéo mẹ đi nhanh dài theo boong.
- Sao ổng làm rùm thế? Bộ ba điên à?
- Suỵt! Im! Không! Chỉ có vậy thôi! Không phải lỗi của ba con, nhưng

cơn hạn làm ba con mệt mỏi đi, và uống nhiều quá… Ba con…

Delie im ngay, lắng nghe một cách xót xa tiếng nói ồ ề từ phòng khách.
- Con giết người! Con giết người đẫm máu! Mày tốt đẹp gì hơn tao?

Nghe không? ít ra tao không bỏ máu thịt của tao cho nó chết. Tao sẽ cho
mày dứt trước khi mày sẽ giết ai khác với cái cách bỏ rơi quỷ quái của mày!

Sửng sốt, nắm tay nhau, mẹ và con đứng dừng lại trên boong tàu lạnh

lẽo. Hai người nghe tiếng một cái ghế bị đẩy ngược ngã trên sàn, một tiếng
ly bể, tiếng rột rẹt của súng lắp đạn.

Delie nói gần như không ra tiếng vào tai của Gordon:
- Nhanh! Chạy về gọi Brenny dậy và mở dây cột thuyền, sẵn sàng ở đó

cho đến khi mẹ đến. Nhanh, ngay!

Trong lúc lén vào buồng ngủ của hai đứa bé mỗi đứa còn ngủ ngon trên

vai, đầu óc của Delie bình tĩnh và sáng suốt. Có một cái gì với Brenton
trong nhiều tuần qua, hình như vết thương cũ đã có một tác động về lâu đến
đầu óc của anh, và ngay bây giờ, có thể là anh không tự chủ được.

Delie đang trên các bậc thang xuống boong phía dưới thì Alex bắt đầu

nói gì trong tai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.