TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 69

nhảy xổ tới cô trong lúc cô ngủ say. Niềm thán phục của cô đối với anh
Adam lớn tuổi hơn cô bắt đầu chao đảo.

Trên đường về nhà, không ai nói với ai lời nào. Ông Charles không tỏ ý

gì về chuyện uống rượu của con trai cho tới khi về nhà bàn bạc với bà
Hester. Bởi vì, tất nhiên bà phải được biết chuyện đó. Bà xem đứa con là
thần tượng của bà, bà đã làm hỏng nó, cưng chiều nó từ lúc bé thơ, cho nên
đã dẫn tới tình trạng tệ hại này.

Xe chạy đến một vùng thấp, nước lên tới đùm xe. Khu rừng mờ tối, biết

là đã trên đường về, con Barney vội sải chân. Rồi nó bỗng đứng sững lại.
Phía trước là một khe nước. Ông Charles vung roi quất, con ngựa bướng
bỉnh lùi lại. Bánh xe xoay tròn, chiếc xe đảo vòng, có nguy cơ bị lật. Adam
để nguyên giày nhảy xuống đỡ đầu con ngựa. Cậu giục nó tiến tới, và
không bao lâu xe vượt qua khe nước, Adam nhảy lên xe, quần cậu và đôi
giày của cậu chảy nước ròng ròng.

Không ai nói gì cho đến khi xe tới con đường cát về nhà, phía trên đám

nước lũ. Ông Charles thở dài nhẹ nhõm, Adam thì lạnh, Delie thì bị chuột
rút và mệt. Cụ Lige cầm đèn bão bước ra đón, con chó của cụ ta sủa mừng
họ.

Cụ Lige vui vẻ nói:
- Bà chủ tưởng là ông với cô cậu bị chết đuối cả rồi. Bọn này cũng định

đi tìm. Nhưng tôi nói với bà chủ là chú ngựa Barney biết đường về hơn bất
cứ người đàn ông nào.

Bà Hester đang chờ ở cửa sau, gương mặt nhợt nhạt.
- An toàn cả. Xin tạ ơn Trời! Adam, con có sao không?
- Không sao cả, má à. - Adam nói, vòng tay qua người bà - Chỉ bị ướt

thôi.

Bà sờ quần áo cậu rồi hét:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.