TẮT LỬA LÒNG (LAN VÀ ĐIỆP) - Trang 57

Điệp bật cười, nói:

- Bẩm bây giờ ông ấy không gầy nữa ạ.

Ông Tú ngạc nhiên đứng dậy, vòng hai tay ra đằng trước, hỏi:

- Béo thế này nhé.

- Bẩm hơn nhiều ạ.

- Làm quan, béo là thường. Hễ cứ từ Tri phủ trở lên, là anh nào cũng béo

gù cả lưng!

- Bẩm ông Phủ cũng gù lưng ạ. Giá bây giờ gặp ông ấy, chắc ông lạ lắm.

- Ngày trước tôi không thích bạn với hắn, vì hắn tinh quái, xỏ xiên lắm.

Nhưng người ta hay vì địa vị, cảnh ngộ và hoàn cảnh mà đổi tính, cho nên

bây giờ lão ấy mới tử tế thế đấy.

Chợt Điệp, nghĩ đến ông Phủ: nào tiếp đãi lãnh đạm, nào ăn nói vồn vã,

nào dáng điệu bệ vệ, nào cử chỉ giản dị, nào mặt mũi thâm ác, nào bụng dạ

nhân từ. Điệp không hiểu làm sao, trong một người mà có những cái tương

phản nhau quá lắm thế. Điệp nghĩ vậy, rồi buột mồm hỏi:

- Bẩm ông, con nhờ ông Phủ, liệu có điều gì đáng ngại không ạ.

Ông Tú không muốn vì lẽ gì Điệp bỏ lỡ một dịp tốt về công danh, bèn quả

quyết nói:

- Không ngại gì cả. Có gì xảy ra, tôi xin chịu trách nhiệm!

Công việc bàn bạc ổn thỏa, hôm sau Điệp đi trả lời ông Phủ, nhưng trong

bụng vẫn hậm hực, vì không biết Lan có thuận cho mình bỏ nghề giáo học

hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.