TAY CỰ PHÁCH - Trang 116

quyết không làm điều gì khả dĩ phá hỏng không khí buổi tiệc dành cho
nàng.
“Chúng tôi đã soạn sẵn một bữa com thật ngon mời cô, cô em yêu quý ạ.”,
bà Agnès nói. “Chắc là cô đang đói”.
Họ dắt nàng đến phòng ăn, nơi một bàn tiệc đã được bày sẵn, với một chai
sâm banh ở chỗ ngồi của Margaret. Trong khi đi ngang qua hành lang, nàng
đưa mắt nhìn những chiếc cầu thang dẫn đến các phòng ngủ ở tầng hai.
Nàng biết Jamie đã từng đến nơi đó, và tự hỏi không biết chàng đã chọn cô
nào trong các cô gái này. Có lẽ là tất cả. Rồi nàng quan sát họ thật kỹ để
xem họ có những ưu điểm gì đối với Jamie mà nàng không có.
Bữa ăn trưa này trở thành một bữa tiệc, bắt đầu bằng món xúp nguội và xà
lách, tiếp theo là món cá chép tươi, sau đó nữa là thịt cừu, thịt vịt với rau và
khoai tây. Cuối cùng là bánh bích quy tẩm rượu, phó mát, trái cây và cà
phê. Margaret ăn uống rất thật tình và vui thích vô cùng. Nàng ngồi ở đầu
bàn, bên phải là bà Agnès, phía bên trái là Maggie, một cô gái tóc hoe xinh
đẹp, có lẽ không quá mười sáu tuổi. Thoạt tiên cuộc nói chuyện có vẻ khoa
trương, rỗng tếch, Các cô gái kể hàng chục câu chuyện vui đùa, tục tĩu,
nhưng đó không phải là những thứ họ biết Margaret đang muốn nghe. Vì
vậy, họ bàn về thời tiết, về sự phát triển của Klipdrift và về tương lai của
Nam Pho. Họ tỏ ra hiểu biết về chính trị kinh tế và về kim cương, vì đó là
nhưng tin tức họ biết được qua các chuyên viên về những vấn đề ấy.
Có một lần, cô gái xinh đẹp tóc hoe, tên là Maggie nói, “Jamie vừa mới tìm
ra được một mỏ kim cương mới ở… “. Cả căn phòng đột nhiên im bặt lại.
Cô ta biết rằng mình bị hớ, liền lắp bắp nói tiếp, “Đó là ông chú tôi tên là
Jamie. Ông ấy… ông ấy lấy người dì của tôi”.
Margaret ngạc nhiên vì một cảm giác ghen tuông tràn qua người nàng như
một làn sóng. Bà Agnès vội vã xoay câu chuyện sang một vấn đề khác.
Khi bữa ăn chấm dứt, bà Agnès đứng dậy, nói, “Mình đi lối này, cô em yêu
quý ạ”. Margaret và cô khác theo chân bà, đi vào một căn phòng thứ hai mà
Margaret chưa hề thấy trước đó. Ở đó có hang chục món quà, tất cả đều gói
ghém cẩn thận. Margaret không còn tin vào mắt mình nữa.
“Tôi… tôi không biết nói làm sao được bây giờ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.