TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 101

cảm thấy bánh sau khổng lồ của chiếc Kawasaki quẫy điên cuồng từ bên
này sang bên kia như đuôi một con khủng long, cho tới khi nó tìm được chỗ
bấu cần thiết để phóng tôi vút tới trên đường.

Hai giây rưỡi sau tốc độ đã là 60 dặm/giờ và hai giây rưỡi sau nữa tất cả
đèn đường đều nhòe vào nhau, thế là tôi không nhớ tay tài xế chiếc Rover
trông thế nào nữa.

Giare là một chỗ vui nhộn đến lạ, với những bức tường trắng và nền nhà
gạch vọng âm biến mọi lời thì thầm thành tiếng quát tháo và mỗi tiếng cười
thành một tiếng rống.

Một ả tóc vàng mặc đồ Ralph Lauren với cặp mắt to nhận lấy mũ bảo hiểm
của tôi và chỉ cho tôi tới một bàn gần cửa sổ. Tôi ngồi xuống rồi gọi một
cốc nước khoáng cho mình và một cốc lớn vodka cho chỗ đau ở dưới nách.
Trong khi chờ Woolf tới, để giết thời gian, tôi có thể lựa chọn giữa một
đằng là cuốn sách hướng dẫn của Ewan còn một đằng là thực đơn. Thực
đơn trông có vẻ dài hơn một chút, bởi vậy tôi chọn nó.

Món đầu tiên chiến đấu dưới cái tên “Món nướng Tarroce, với khoai tây
Benatore” và trọng lượng ấn tượng : gần tám ki lô gam. Cô tóc vàng mặc
Ralph Lauren đi tới hỏi tôi có cần giúp chọn món không, tôi liền nhờ cô
giải thích khoai tây là cái gì. Cô không hề cười.

Tôi vừa mới bắt đầu hiểu phần miêu tả về món thứ hai, có lẽ là món kho
kiểu Anh em nhà Marx nếu tôi không lầm, thì nhác thấy Woolf ở cửa, tay
khư khư giữ một cái va li trong khi anh bồi cởi áo khoác cho ông ta.

Và rồi, đúng lúc nhận ra rằng bàn này dành cho ba người, tôi thấy Sarah
Woolf hiện ra từ sau lưng ông ta.

Tôi ghét phải nói ra điều này: cô trông quyến rũ lắm. Cực kỳ quyến rũ. Tôi
biết nói thế là sáo rỗng, nhưng có những lúc anh nhận ra rằng tại sao sáo
rỗng lại trở thành sáo rỗng. Cô mặc bộ váy lụa xanh đơn giản, và, ở trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.