TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 153

Nhưng ông ta không tỏ ra vội vã chút nào.

“Sao mà tôi biết cái thông tin đó được, hả ông Solomon? Ông cũng từng là
lính. Tôi mới nghe ông O’Neal nói thôi.”

“Chà,” tôi nói, “tôi băn khoăn không biết điều đó có thực sự đúng không.”

“Thế à?”

Có gì đó không ổn. Tôi không biết là gì, nhưng chắc chắn có điều gì đó rất
không ổn ở đây.

“Hãy dẹp điều đó sang một bên, thưa ông Barnes,” tôi nói, “chúng ta hãy
cùng giả sử rằng Bộ của tôi đang hơi thiếu lính tráng vào lúc này. Nhiều
người cảm cúm. Nghỉ hè. Hãy giả thiết rằng lính tráng của chúng tôi, do sự
thiếu hụt về số lượng, đã tạm thời mất dấu hai người này.”

Barnes bẻ vài đốt ngón tay và vươn người về phía trước bàn.

“Chà, tôi không cho là chuyện đó có thể xảy ra được, thưa ông Solomon.”

“Tôi không nói là nó đã xảy ra,” tôi nói. “Tôi chỉ đưa ra như một giả định
thôi.”

“Cũng thế cả, tôi không đồng ý với giả thiết của ông. Đối với tôi thì có vẻ
ngay bây giờ các ông đang thừa người.”

“Tôi xin lỗi, tôi không hiểu ý ông.”

“Đối với tôi dường như nhân viên của ông đang ở khắp nơi, theo đuôi chính
ông.”

Đồng hồ tích tắc.

“Thật sự thì ông muốn nói gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.