TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 157

“Ông đã làm thế?”

“Tôi đã thử làm thế.”

“Đồn nào?”

“Bayswater.” Tôi biết họ sẽ không hỏi đồn ấy để kiểm tra đâu. Ông ta chỉ
muốn xem tôi trả lời nhanh đến mức nào. “Cảnh sát bảo hãy chờ một vài
tuần. Dường như họ nghĩ là có thể cô ấy đã tìm được một người tình khác.”

Tôi thấy hài lòng. Tôi biết ông ta sẽ tin.

“Một người tình ‘khác’?”

“Ồ...” Tôi cố đỏ mặt. “ Vâng. Một người tình.”

Barnes cắn môi. Tôi đang có vẻ thảm thương tới nỗi ông ta không còn cách
nào khác ngoài tin tôi. Nếu là tôi, tôi cũng sẽ tin, mà tôi thì vốn là người
không dễ vừa lòng với một cái gì.

Ông ta đi tới một quyết định.

“Hồ sơ đó bây giờ ở đâu?”

Tôi ngước nhìn lên, ngạc nhiên, lại có người quan tâm đến hồ sơ đó cơ đấy.

“Vẫn ở phòng tranh. Thì sao?”

“Miêu tả xem nào?”

“Ồ, nó kiểu như là... phòng tranh, đúng vậy. Nghệ thuật.”

Barnes hít một hơi sâu. Ông ta thực sự ghét phải nói chuyện với tôi.

“Tập hồ sơ nhìn thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.