TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 16

Tôi cố tìm một nụ cười xảo trá, rồi khi bắt gặp nó phản chiếu trong tấm
gương trên thành lò sưởi, tôi liền nhận ra nó không có tác dụng.

“Ông là người như thế,” cô lặp lại, giọng không mấy thân thiện. “Thế ông
là ai?”

Thế đấy. Tới lúc này, tình hình sắp trở nên hay ho đối với tôi rồi đây. Có thể
mọi việc sắp đột ngột trở nên tồi tệ hơn nhiều so với thực tế đang diễn ra.

Tôi cố làm ra vẻ ngạc nhiên, và có lẽ thêm một chút tổn thương nữa. “Ý cô
là cô không nhận ra tôi ư?”

“Không.”

“Hừ. Lạ thật. Fincham. James Fincham.” Tôi đưa tay ra. Cô không thèm bắt
tay, nên tôi chuyển nó thành động tác vuốt tóc hững hờ.

“Đó chỉ là một cái tên,” cô nói. “Nó không cho biết con người ông thế
nào.”

“Tôi là bạn của bố cô.”

Cô nghĩ ngợi một lát. “Bạn làm ăn sao?”

“Đại loại thế.”

“Đại loại thế.” Cô gật đầu. “Ông là James Fincham, đại loại là bạn làm ăn
của bố tôi, và ông vừa giết một người trong nhà tôi.”

Tôi ngả đầu sang một bên, và cố tỏ ra rằng đúng thế, cuộc đời này nhiều lúc
chó chết thế đấy.

Cô lại để lộ hàm răng của mình.

“Chỉ có thế thôi, phải không? Đó là lý lịch của ông à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.