TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 18

“Ông nói ‘chưa hoàn toàn thẳng thắn’ là ý quái quỷ gì thế? Ông chỉ nói với
tôi hai điều. Theo ý ông thì một trong hai là lời nói dối sao?” Không còn
nghi ngờ gì nữa, cô đã xỏ mũi được tôi. Tôi đang gặp rắc rối. Nhưng rồi cô
chỉ quay số 9 đầu tiên của ba con chín điện thoại khẩn cấp.

“Tôi tên là Fincham,” tôi nói, “và tôi có biết bố cô.”

“Thế ông ấy hút thuốc hiệu gì?”

“Dunhill.”

“Ông ấy chưa bao giờ hút thuốc lá.”

Có lẽ cô phải gần ba mươi. Kịch kim là ba mươi. Tôi hít một hơi dài khi cô
quay số “9” thứ hai.

“Được thôi, tôi không biết ông ấy. Nhưng tôi đang cố giúp ông ấy.”

“Đúng rồi. Ông tới để sửa vòi hoa sen bồn tắm.”

Số “9” thứ ba. Phải chơi con bài quyết định thôi.

“Có người định giết ông ấy,” tôi nói.

Có một tiếng cách nhẹ và tôi nghe thấy tiếng ai đó, ở một nơi nào đó, đang
hỏi xem quý khách cần sử dụng dịch vụ gì. Rất từ từ, cô quay lại phía tôi,
tay giữ ống nghe xa khỏi mặt mình. “Ông nói gì cơ?”

“Có người đang định giết bố cô,” tôi nhắc lại. “Tôi không biết đó là ai,
cũng không biết lý do tại sao. Nhưng tôi đang cố ngăn họ lại. Tôi là người
như thế, và đó là những gì tôi đang làm ở đây.”

Cô nhìn tôi với ánh mắt nghiêm nghị một lúc lâu. Tiếng đồng hồ tích tắc
đâu đó, một cách gớm ghiếc.

“Người này,” tôi trỏ vào Rayner, “có liên quan đến chuyện đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.