TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 161

Người đàn ông nhanh nhẹn có vẻ quá nhiều chất Anh nên sẽ không hỏi
Vince là ai? Chân nào? Và tiện thể, ông đang nói cái gì thế? Thay vào đó
ông ta đứng lùi lại, với một nụ cười lịch thiệp, cứ để Mike và Carl theo sau
tôi.

Bốn chúng tôi đi vào giữa phòng tranh và nhìn quanh các bức vẽ lem nhem.
Thật sự là chẳng ra gì. Tôi sẽ lấy làm ngạc nhiên nếu như ông ta bán được
mỗi năm một bức.

“Nếu anh thấy thích bức nào, tôi sẽ hạ giá mười phần trăm cho anh,” tôi nói
với Carl, anh ta đang chậm rãi chớp mắt.

Cô tóc vàng xinh đẹp lần này diện bộ màu đỏ, tươi cười rạng rỡ từ phía sau
nhà bước ra. Khi cô ta nhìn thấy tôi, cái cằm tốt giống của cô ta liền hạ
xuống trước bộ ngực thậm chí còn tốt giống hơn.

“Ông là ai?” Mike đang hướng về người đàn ông nhanh nhẹn. Tay Carl thì
đang mải ngắm tranh.

“Tôi là Terence Glass,” người đàn ông nhanh nhẹn đáp.

Thật là một khoảnh khắc tuyệt vời. Giây phút mà tôi sẽ nhớ mãi. Năm
người chúng tôi cứ đứng đó, chỉ có Glass và tôi là đủ sức để giữ miệng
mình đừng há hốc ra. Mike là người đầu tiên lên tiếng.

“Chờ một phút,” anh ta nói. “Ông là Glass.” Anh ta quay sang tôi với vẻ dữ
dằn trên mặt. Sự nghiệp bốn mươi năm với lương hưu và cơ số lần đi nghỉ
ở Seychelles bắt đầu vụt qua trước mắt anh ta.

“Xin lỗi,” tôi nói. “Không hoàn toàn đúng đâu.” Tôi nhìn xuống dưới sàn
xem có tìm được vết máu đọng của mình không, nhưng ở đó không có gì
hết. Glass đã rất nhanh tay dùng nước tẩy Vim hoặc giả mạo một vụ đòi bồi
thường tài sản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.