TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 162

“Có gì hiểu lầm ở đây chăng, thưa quý ngài?” Glass đã cảm nhận được sự
hiểu lầm đâu đây. Thật tệ vì chúng tôi không phải là những hoàng tử Ả-rập.
Giờ có vẻ như chúng tôi không giống những người mua tranh chút nào.

“Ông là... kẻ giết người. Người này...” Cô tóc vàng đang vật lộn tìm từ.

“Tôi cũng rất vui được gặp cô,” tôi nói.

“Chúa ơi,” Mike nói, và anh ta quay sang Carl, anh này thì quay về phía tôi.

Anh ta là một tay to con.

“Chà, xin lỗi vì có sự hiểu lầm nho nhỏ,” tôi nói. “Nhưng đã tới đây rồi, sao
các ông không đi đi?” Tay Carl bắt đầu di chuyển về phía tôi. Mike túm lấy
tay anh ta, rồi nhìn tôi, nhăn mặt.

“Đợi đã nào. Nếu như ông không phải... Ý tôi là, ông có biết mình vừa làm
gì không?” Tôi nghĩ anh ta thực sự không tìm được từ để diễn đạt. “Chúa
ơi.”

Tôi quay về phía Glass và cô tóc vàng.

“Hãy bình tâm lại, bởi vì tôi biết hẳn các vị đang hơi băn khoăn không biết
chuyện gì đang diễn ra ở đây. Tôi không phải người như các vị nghĩ cũng
chẳng phải loại như họ tưởng. Ông,” tôi nắm lấy ngón tay của Glass, “ông
là người mà họ tưởng là tôi, và cô,” tôi nói với cô tóc vàng, “cô là người tôi
muốn nói chuyện sau khi mọi người đã đi hết khỏi đây. Rõ rồi chứ?”

Không ai giơ tay lên. Tôi đi về phía cửa và làm cử chỉ tiễn khách.

“Chúng tôi muốn tập hồ sơ,” Mike nói.

“Hồ sơ nào?” Tôi hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.