TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 166

Mười

Khói lửa vẫn bốc lên từ đống tro tàn.

CHAUCER

Tôi hẹn gặp Ronnie lúc bốn rưỡi chiều, khi phòng tranh đóng cửa và làn
sóng rầm rộ đổ xô mua sắm của khách hàng đã được chặn an toàn bên
ngoài, để rồi thêm một đêm nữa họ rỏ dãi chờ trên vỉa hè với những cái
giường di động và tập séc mở sẵn.

Tôi không nhiệt thành tranh thủ sự giúp đỡ của Ronnie, nhưng cô là kiểu
người trẻ tuổi ham vui, những người mà, vì lý do nào đó, cảm nhận được sự
gắn bó giữa hành vi nghĩa hiệp với tính mạo hiểm cao và không thể cưỡng
lại nó được. Tôi không cho cô biết rằng chuyện này cho tới giờ chỉ liên
quan đến những lỗ đạn và những bìu dái bị bóp giập, bởi vì không thể bỏ
qua khả năng có thể cô sẽ cực kỳ hữu ích. Bởi vì, thứ nhất, bây giờ tôi
không có phương tiện đi lại, và thứ hai, tôi thường suy nghĩ tốt hơn khi có
ai đó ở bên cạnh để nghĩ hộ.

Tôi nướng vài tiếng ở Thư viện Anh, cố gắng tìm cho ra mọi điều có thể
tìm về Tập đoàn Mackie của Mỹ. Gần như toàn bộ thời gian tôi luẩn quẩn
với những hộp tra mục lục, nhưng trong mười phút cuối cùng trước khi
phải đi, tôi đã kịp kiếm được thông tin vô giá sau đây: Mackie là một kỹ sư
người Scotland đã làm việc cùng Robert Adams để chế tạo một loại súng
ngắn ổ quay thân liền đạn nhồi, kim hỏa-cò kết hợp, hai khẩu trong số đó
đã được trưng bày tại Đại Triển lãm ở Luân Đôn vào năm 1851. Tôi cũng
chẳng buồn ghi lại điều đó.

Khi chỉ còn một phút nữa thì phải đi, tôi bỗng bắt gặp một tập tài liệu xỉn
màu có tên gọi Nanh cọp, được thiếu tá J.S. Hammond (đã nghỉ hưu) viết,
nhờ đó tôi phát hiện ra rằng Mackie đã thành lập một công ty mà kể từ đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.