TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 173

Anh ta ghé miệng vào hộp thư.

“Micky,” anh ta gọi, rồi ngước nhìn lên, vẻ hối lỗi. “Tôi đây.”

“Ồ, tôi biết rồi,” tôi nói. “Đó là cách để anh ta biết đó là anh. Tuyệt.” Lặng
một lúc, rồi chốt cửa xoay và tôi đi thẳng vào trong nhà.

Tôi cố không nhìn Micky nhiều, bởi thế anh ta biết mình không phải tiêu
điểm của vấn đề. Nhưng thoáng nhìn qua cũng thấy được anh ta khoảng
hơn bốn mươi, gầy như que củi. Anh ta mang bao da ở hông và một khẩu ổ
xoay, có lẽ mặc cả quần áo nữa, nhưng tôi không chú ý đến quần áo.

Khẩu súng lục ổ xoay được tráng một lớp niken của Smith& Wesson, nòng
ngắn và kim hỏa liền, làm cho nó có khả năng bắn được từ trong túi quần.
Có lẽ là một khẩu Bodyguard Airweight hay một loại tương tự. Một kiểu
súng lén lút. Anh có thể hỏi tôi liệu có thể kể tên các loại súng trung thực,
trang nhã, công bằng không, và tất nhiên tôi không thể kể. Tất cả các loại
súng đều bắn đạn chì vào người ta nhằm gây hại, nhưng dù có vậy đi nữa
thì mỗi một loại súng cũng có ít nhiều tính cách. Và một số loại thì lén lút
hơn những loại khác.

“Anh là Micky?” Tôi hỏi và mải miết nhìn quanh căn phòng.

“Là tôi,” Micky là người Scotland, và đang nóng lòng theo dõi biểu hiện
của anh chàng đi cùng để xem tôi là đứa quái nào. Micky sẽ là tay rắc rối
đây.

“Dave Carter gửi lời trân trọng.” Tôi có một tay bạn học cũ tên Dave
Carter.

“Ồ. Vâng,” anh ta nói. “Đúng thế.”

Tuyệt cú mèo. Hai vòng Boyd trong vòng năm phút. Trong cơn ngất ngây
chiến thắng, tôi bước về phía bàn, nhấc điện thoại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.