TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 175

tôi muốn giải thoát cho Sarah. Chẳng phải chỉ bởi vì cô tốt còn những gã
xấu xa thì không, mà còn bởi tôi thích cô. Tôi rất thích cô.

Chuyện đó nói vậy đủ rồi.

Tôi đến cái bàn cạnh giường , nhấc ống nghe, nhét đầu ống nói xuống dưới
một cái gối. Nếu một trong hai con cừu bắt đầu lấy lại can đảm, hoặc chỉ là
đâm tò mò mà muốn thử Gọi-Hỏi-Đáp, tôi sẽ nghe thấy. Nhưng cái gối sẽ
không cho họ nghe thấy tôi.

Tôi kiểm tra tủ quần áo trước, cố đoán xem liệu một lượng kha khá quần áo
của Sarah có bị lấy đi hay không. Có vài cái móc trống còn treo ở đó,
nhưng chừng đó không đủ để nói lên rằng đã có một cuộc ra đi trật tự tới
một nơi xa xôi.

Bàn trang điểm rải rác những lọ và chổi. Kem bôi mặt, kem bôi tay, kem
mũi, kem mắt. Tôi băn khoăn trong một thoáng không rõ nếu ta trở về nhà
khi say rượu và lỡ bôi kem tay lên mặt, quết kem bôi mặt lên tay thì có gì
nghiêm trọng lắm không.

Ngăn kéo của bàn trang điểm cũng chứa những thứ như thế. Tất cả dụng cụ
cùng những thứ bôi trơn cần thiết cho một phụ nữ hiện đại Công thức 1 sẵn
sàng lên đường. Nhưng hoàn toàn không có kẹp hồ sơ nào.

Tôi đóng tất thảy những thứ ấy lại và đi tới phòng tắm kế bên. Bộ áo dài lụa
Sarah đã mặc hôm đầu tiên tôi gặp cô vẫn treo phía sau cửa. Có một bàn
chải đánh răng trên giá ở bồn rửa mặt.

Tôi quay trở lại phòng ngủ nhìn xung quanh, hy vọng có dấu hiệu gì đó. Ý
tôi là, không phải những dấu hiệu thực sự - tôi không mong sẽ nhìn thấy
một địa chỉ được viết bằng son môi ở trên gương - nhưng vẫn hy vọng có
cái gì đó, có cái gì đáng lẽ phải ở đó mà lại không ở đó, hay cái gì đáng lẽ
không ở đó nhưng lại ở đó. Chẳng có dấu hiệu nào, nhưng có cái gì đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.