TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 182

Nhưng có thể không phải của Sarah. Đó là một cuốn sổ bìada khổ A4 ghi
chép công việc, do một tổ chức từ thiện về u xơ làm ra, và nó không cho
biết nhiều về chủ nhân để tôi có thể đoán ra được. Cô này làm việc nghiêm
túc, ăn trưa ít, không viết dấu tròn thay cho dấu chấm ở trên đầu chữ i,
nhưng có nguệch ngoạc hình các chú mèo trong khi cô ta nghe điện thoại.
Cô ta lập nhiều kế hoạch cho các tháng tiếp theo, và lần ghi cuối cùng rất
đơn giản “CED OK 7.30”. Nhìn lại ghi chép của các tuần trước đó, tôi thấy
CED cũng đã OK ba lần, một lần vào 7.30 và hai lần vào 12.15.

“Có biết ai đây không?” Tôi hỏi Ronnie và chỉ cho cô đoạn ghi chép.
“Charlie? Colin? Carl, Clive, Clarissa hay Carmen?” Tôi đã cạn vốn những
tên phụ nữ bắt đầu với chữ “C”.

Ronnie cau mày.

“Sao cô ấy lại phải ghi chữ cái đầu tên đệm?”

“Làm sao tôi biết được,” tôi nói.

“Ý tôi là, nếu như cái tên là Charlie Dunce, tại sao không ghi là CD?”

Tôi nhìn xuống trang giấy.

“Charlie Etherington-Dunce? Chúa mới biết được. Đấy là mối ráp của cô.”

“Anh nói thế có ý gì?” Cô bị mếch lòng nhanh đến đáng ngạc nhiên.

“Xin lỗi, ý tôi chỉ là... cô biết không, tôi chỉ hình dung một ngày cô mặc
quần soóc hai ống...” Tôi gỡ gạc. Tôi thấy Ronnie không thích điều này.

“Vâng, tôi có cái giọng ẻo lả, một công việc không đâu, và bạn trai tôi làm
việc trong thành phố.”

Cô đứng dậy đi rót cho mình một cốc vodka. Cô không mời tôi, và tôi có
cảm giác rõ ràng là mình đang phải trả giá cho những tội lỗi của người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.