TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 185

công sở “có thể là mục tiêu” nên để đèn hai mươi tư giờ một ngày, nhằm đề
phòng điệp viên của địch theo dõi xem những ai làm việc ở đó, trong
khoảng thời gian bao lâu. Ý kiến này lúc đó đã được chào mừng nhiệt liệt
bằng những cái gật đầu và những cái vỗ lưng cùng nhiều lời thì thầm kiểu
“anh bạn Carruthers này sẽ tiến xa đấy, ghi nhớ lời tôi đi” - cho tới khi các
hóa đơn tiền điện được ném lên thảm các bộ phận phụ trách tài chính, rồi
thì cái ý tưởng đó, và cả Carruthers nữa, đã được khéo léo tiễn ra khỏi cửa.

O’Neal ra khỏi cửa chính của Bộ lúc bảy giờ mười. Ông ta gật đầu với
người gác cửa - người này tảng lờ ông ta - và bước tới đường Whitehall
trong bóng tối chạng vạng. Ông ta mang cặp tài liệu, đó là điều lạ thường -
bởi vì chẳng ai lại để cho ông ta ra khỏi tòa nhà đó với bất kỳ thứ gì quan
trọng hơn là giấy vệ sinh- bởi thế biết đâu ông ta là một trong những người
kỳ lạ sử dụng cặp tài liệu chỉ như đồ trang sức. Tôi chẳng biết nữa.

Để cho ông ta đi khỏi Bộ khoảng hơn trăm mét tôi mới bắt đầu bám theo,
và phải cố lắm để giữ nhịp của mình chậm lại, bởi vì O’Neal bước chậm
khác thường. Ai đó có thể nghĩ ông ta đang tận hưởng thời tiết, giá mà thời
tiết lúc đó có gì đáng cho ta tận hưởng.

Chẳng cần phải chờ đến khi ông ta vượt qua đường Mall và bắt đầu tăng
tốc tôi mới nhận ra rằng ông ta đang đi dạo. Ở Whitehall ông ta là con hổ
săn mồi, là ông chủ lãnh địa của tất cả những gì ông ta điều tra, thuộc nằm
lòng các bí mật động trời của đất nước, bất kỳ điều nào trong số đó cũng có
thể làm cho những du khách đang lơ ngơ ngắm cảnh kia đờ người ra vì kinh
ngạc nếu như họ biết đến. Nhưng khi ra khỏi khu rừng của mình mà bước
vào một đồng cỏ thưa thì diễn cũng chẳng để làm gì, vì thế mà ông ta cứ
bước bình thường. O’Neal là một người mà anh có thể thương cảm, nếu
như anh có thời gian.

Không biết vì sao, nhưng tôi muốn ông ta đi thẳng về nhà. Tôi đã hình
dung một ngôi nhà mái bằng ở Putney, ở đó người vợ tần tảo sẽ cho ông ta
uống rượu nâu, ăn cá tuyết nướng và là quần áo trong khi ông ta vừa càu
nhàu vừa lắc đầu khi xem tin tức trên ti vi, như thể mỗi lời trong bản tin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.