TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 197

Lucas quay đầu nhìn Barnes đang đi giật lùi, rồi lại nhìn gương lần nữa.

“Cẩn thận nhé!” anh ta nói.

Tôi ngừng lại, tay để trên lẫy cửa xe. Giọng Mike Lucas không lấy gì làm
vui vẻ. Không chút nào.

“Cẩn thận cái gì, cụ thể xem nào?”

Anh ta khẽ rụt vai và đưa tay lên miệng, che những cử động của môi trong
khi nói.

“Tôi không biết,” anh ta nói. “Tôi thề trước Chúa, tôi không biết. Nhưng có
chuyện tồi tệ đang diễn ra ở đây...” Anh ta dừng lại khi có tiếng cửa xe mở
và đóng lại đằng sau chúng tôi.

Tôi đặt tay lên vai anh ta.

“Cảm ơn,” tôi nói, và bước ra ngoài. Một vài tay Carl đang đi thong dong
dọc chiếc xe, rướn cổ về phía tôi. Khoảng hai mươi mét phía trước, Barnes
đứng nhìn, có vẻ đang đợi tôi bắt kịp.

“Tôi nghĩ mình thích Luân Đôn về đêm,” ông ta nói khi chúng tôi đã song
hành.

“Tôi cũng thế,” tôi nói. “Dòng sông thật tuyệt.”

“Tuyệt cái con khỉ,” Barnes nói. “Tôi thích Luân Đôn về khuya bởi mình
không phải nhìn rõ nó.”

Tôi cười, rồi im ngay bởi vì tôi nghĩ ông ta thực sự có ý đó. Ông ta có vẻ
giận dữ và đột nhiên tôi có một ý nghĩ mơ hồ rằng việc phân bổ ông ta tới
Luân Đôn có lẽ là sự trừng phạt cho lỗi lầm nào đó trong quá khứ, rồi ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.