TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 199

“Chuyện đó thì còn phải bàn. Thuốc không?” Ông ta rút ra một bao
Marlboro chìa cho tôi. Chúng tôi cùng nhau hút thuốc một lúc, và tôi nghĩ
cũng lạ làm sao, hai thằng đàn ông ghét nhau tận xương tận tủy như thế lại
có thể cùng nhau rít cái mẩu giấy cháy này, cùng can dự trong một hành
động khá là bạn hữu.

Barnes dừng lại dựa người vào lan can, ngó xuống dòng nước đen bóng của
sông Thames. Tôi đứng cách đó vài mét, bởi vì ta không thể đưa cái tình
bạn vớ vẩn này tiến quá xa.

“Được thôi, Lang. Thế này nhé.” Barnes nói. “Tôi chỉ nói tất thảy chuyện
này một lần thôi, bởi vì tôi biết ông không phải thằng ngu. Ông sẽ có bộn
tiền.” Ông ta búng điếu thuốc đi. “Một vụ hời. Thế thì chúng ta sẽ bàn bạc
tí nhỉ, trao đổi một số thứ. Ô hô. Có gì quá tệ đâu chứ?”

Tôi quyết định thử tiếp cận một cách bình tĩnh. Nếu cách đó không mang
lại hiệu quả thì tôi sẽ thử lẳng hắn xuống sông rồi chạy thục mạng.

“Thật tệ quá,” tôi nói chậm rãi, “bởi vì ông và tôi đều sinh ra và lớn lên
trong những đất nước dân chủ, nơi ý nguyện của con người ta được cho là
có chút giá trị. Và tôi tin rằng nguyện vọng của người dân vào lúc này là
các chính phủ đừng giết hại công dân của chính mình hay của bất kỳ quốc
gia nào khác chỉ để làm đầy túi mình. Thứ Tư tuần sau, có thể người ta sẽ
nói đó là một ý kiến vĩ đại. Nhưng ngay bây giờ, ý nguyện của người ta là
dùng từ ‘xấu xa’ khi nói về những hành động như thế.” Tôi rít hơi cuối
cùng rồi thảy đầu mẩu xuống dòng nước. Hình như nó rơi xuống một đoạn
khá xa.

“Lang ạ, tôi rút ra được hai điểm,” Barnes nói sau một lúc im lặng khá lâu,
“từ bài phát biểu hay ho của ông. Điểm thứ nhất, chẳng ai trong chúng ta
sống trong một nền dân chủ cả. Cứ bốn năm đi bầu cử một lần cũng không
đồng nghĩa với dân chủ. Không chút nào. Điểm thứ hai, đã có ai nói tới
việc đầy túi đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.