TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 200

“Ồ, tất nhiên rồi.” Tôi vỗ vào trán mình. “Tôi đã không nhận ra. Ông sẽ
quyên hết tiền thu được từ việc bán vũ khí cho Quỹ Cứu trợ Trẻ em. Thật là
một tấm lòng nhân từ vĩ đại, thế mà tôi thậm chí chưa từng để ý. Alexander
Woolf sẽ rất cảm kích cho mà xem.” Tôi đang bắt đầu đi chệch khỏi cách
tiếp cận bình tĩnh. “Ồ, nhưng gượm đã, những đoạn ruột của ông ta giờ này
đang được cạo ra khỏi bức tường nào đó trong thành phố. Có lẽ ông ta
không còn ‘trọn tấm lòng’ lắm với lời cảm ơn như ông ta mong muốn. Ông,
ông Barnes ạ,” và tôi thậm chí còn đi xa hơn bằng việc trỏ ngón tay, “ông
cần đi khám lại cái đầu đất của ông đi.”

Tôi bỏ đi, tiếp tục bước dọc dòng sông. Hai gã Carl đeo tai nghe đã sẵn
sàng xử lý tôi.

“Ông nghĩ nó đi đâu hả Lang?” Barnes không nhúc nhích mà chỉ nói to hơn
một chút. Tôi dừng lại. “Khi một tay chơi Ả-rập nào đó ghé qua thung lũng
San Martin mua cho mình năm chục chiếc xe tăng chiến đấu M1 Abram và
nửa tá F-16. Viết một tờ séc nửa tỷ đô la. Ông nghĩ số tiền đó sẽ đi đâu?
Ông nghĩ là vào túi tôi ư? Hay là vào túi Bill Clinton? Hay David
Letterman? Nó chui đi đâu?”

“Ồ, nói tôi nghe đi,” tôi nói.

“Tôi sẽ nói với ông. Cho dù ông đã biết tỏng rồi. Nó rơi vào túi người dân
Mỹ. Hai trăm năm mươi triệu người có phần của mình trong đó.”

Tôi làm vài phép toán không được nhanh cho lắm. Chia cho 10, nhớ 2...

“Mỗi người được hai nghìn đô la, phải không? Từ đàn ông, đàn bà đến trẻ
con?” Tôi nghiến răng. “Sao điều đó nghe không đúng lắm nhỉ?”

“Một trăm năm chục ngàn người có công ăn việc làm nhờ số tiền đó,”
Barnes nói. “Với những công việc ấy, họ hỗ trợ cho ba trăm ngàn người
khác. Và với nửa tỷ đô la đó, những người này có thể mua được rất nhiều
xăng dầu, rất nhiều lúa mạch, rất nhiều xe Micra của Nissan. Nửa triệu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.