TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 201

người khác sẽ bán cho họ những chiếc Micra của Nissan, và nửa triệu
người khác sẽ sửa xe Micra của Nissan, rửa kính, bơm lốp. Và nửa triệu
khác sẽ làm đường cho những chiếc Micra Nissan chết tiệt đó chạy, thế là
chẳng mấy chốc ông sẽ có hai trăm năm mươi triệu công dân dân chủ tử tế,
đủ để nước Mỹ tiếp tục làm ra thứ cuối cùng mà họ làm tốt. Chế tạo súng.”

Tôi nhìn chằm chằm xuống dòng sông bởi vì người đàn ông này đang làm
cho đầu óc tôi phải vẫy vùng. Ý tôi là, bắt đầu ở đâu nhỉ?

“Vậy là, vì quyền lợi của các công dân tử tế của chế độ dân chủ đó, một cái
xác chỗ này một cái xác chỗ kia cũng chẳng phải là chuyện xấu xa gì. Có
phải đó là điều ông muốn nói không?”

“Đúng. Và không một công dân dân chủ tử tế nào có thể nói bất cứ điều gì
khác.”

“Tôi nghĩ Alexander Woolf sẽ nói khác.”

“To tát đấy.”

Tôi vẫn nhìn dòng sông. Trông nó đặc quánh và ấm áp.

“Ý tôi là thế, Lang ạ. To tát thật đấy. Một người chống lại nhiều người. Ông
ta bị bỏ phiếu loại bỏ. Đó là dân chủ. Còn muốn biết điều gì khác nữa
không?” Tôi quay lại để nhìn Barnes, và ông ta giờ đang đối mặt với tôi,
khuôn mặt nhăn nheo của ông ta rõ lên trong ánh sáng chập chờn từ tấm
biển rạp hát. “Còn hai triệu công dân Mỹ khác mà tôi đã không đề cập đến.
Biết họ sẽ làm gì trong năm nay không?”

Ông ta đi về phía tôi, chậm rãi, tự tin.

“Trở thành luật sư sao?”

“Họ sẽ chết,” ông ta nói. Cái ý nghĩ đó dường như không quấy quả ông ta
nhiều lắm. “Tuổi già, tai nạn xe hơi, ung thư máu, đau tim, đánh nhau trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.