TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 223

Tôi vuốt nhẹ tay cô.

“Về Sarah phải không?”

Tôi biết thế nào cô cũng hỏi điều này. Cho dù tôi đã thận trọng phát quả thứ
hai thật thấp, không đề cập tới Philip nữa, để cô không có cơ hội nhắc đến
chuyện này.

“Cùng những thứ khác. Ý tôi là những người khác.” Tôi siết nhẹ tay cô.
“Thẳng thắn mà nói, tôi không biết nhiều về người phụ nữ này.”

“Cô ấy thích anh đấy.”

Tôi bật cười.

“Làm gì có chuyện đó. Lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau cô ấy nghĩ là tôi
đang tìm cách giết bố cô ấy, và lần cuối cùng, suốt cả buổi tối cô ấy chỉ
chực ban tặng tôi cọng lông trắng thưởng cho lòng hèn nhát khi đối mặt với
kẻ thù.”

Tôi nghĩ là tốt nhất đừng có nói đến đoạn hôn hít trong lúc này.

“Kẻ thù nào?” Ronnie hỏi.

“Chuyện dài lắm.”

“Anh có giọng nói thật hấp dẫn.”

Tôi ngả đầu trên gối nhìn cô. “Ronnie, ở đất nước này, khi ai đó bảo
‘Chuyện dài lắm’ thì đó là cách trả lời lịch sự ngụ ý rằng họ sẽ không nói
với cô về chuyện đó.”

Tôi tỉnh dậy. Như thế thì có khả năng là tôi đã ngủ, nhưng tôi không biết nó
đã xảy ra khi nào. Tất cả những gì tôi nghĩ được là căn nhà đang bốc cháy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.