TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 226

Rotten Row, trên lưng chúng có hai người mặc áo vải tuýt. Có lẽ thuộc đội
Kỵ binh. Những con ngựa nhìn khá thông minh.

“Anh có ai không, Thomas?” Ronnie nói. “Vào lúc này ấy?”

“Tôi nghĩ là cô đang nói về phụ nữ phải không?”

“Chính thế đấy. Anh có ngủ với ai không?”

“Ngủ, ý cô là...?”

“Trả lời câu hỏi ngay lập tức, không tôi gọi cảnh sát đấy.” Cô cười. Bởi vì
tôi. Tôi đã làm cô cười, đó là một cảm giác dễ chịu.

“Không, Ronnie, dạo này tôi không ngủ với bất kỳ người phụ nữ nào.”

“Đàn ông thì sao?”

“Hoặc với bất kỳ người đàn ông nào. Hoặc bất kỳ con vật nào. Hoặc bất kỳ
loài thực vật nào.”

“Tại sao lại không, nếu anh không phiền? Mà kể cả là nếu anh phiền đi
nữa.”

Tôi thở dài. Bản thân tôi cũng không biết câu trả lời, nhưng nói như thế
cũng không làm cho tôi thoát khỏi được cái ngạnh lưỡi câu. Tôi bắt đầu nói
mà chẳng rõ mình đang nói gì.

“Bởi vì tình dục tạo ra nhiều bất hạnh hơn là khoái cảm,” tôi nói. “Bởi vì
đàn ông và đàn bà muốn những thứ khác nhau, và một trong hai người cuối
cùng luôn cảm thấy thất vọng. Bởi vì tôi không hay bị gạ gẫm, và tôi thì
không thích gạ gẫm. Bởi vì tôi không giỏi trong chuyện đó. Bởi vì tôi
thường ở một mình. Bởi vì tôi không thể nghĩ ra lý do nào khác nữa.” Tôi
ngừng lại lấy hơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.