TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 23

Một sai lầm tệ hại. Thực sự tệ hại. Một trong những lời đánh giá đần độn,
lố bịch nhất mà tôi đã nói ra trong suốt cuộc đời dài dặc đầy những đánh
giá lố bịch của tôi.

Cô quay lại phía tôi, và đột nhiên trở nên rất giận dữ.

“Ông thôi cái trò chết tiệt đó ngay đi.”

“Tất cả những điều tôi muốn nói...” Tôi nói, nhưng tôi mừng là cô đã ngắt
ngang lời tôi, bởi vì thú thực tôi không biết mình muốn nói gì.

“Tôi nói thôi đi. Có một người đang sắp chết ở đây đấy.”

Tôi gật đầu biết lỗi và cả hai đều cúi đầu về phía Rayner, như thể chúng tôi
đang tỏ lòng thành kính. Sau đó, cô làm như thể đang gập quyển thánh ca
lại, bước lên. Bờ vai cô thả lỏng, và cô đưa cốc về phía tôi.

“Tôi là Sarah,” cô nói. “Ông lấy cho tôi một cốc Coca được không?”

Cuối cùng thì cô cũng gọi cảnh sát, họ tới nơi vừa đúng lúc đội cấp cứu
đang cho Rayner lên một cái cáng gấp, hắn có vẻ vẫn còn thở. Chẳng biết
xử lý thế nào, họ lôi mọi thứ trên bệ lò sưởi ra rồi kiểm tra bên dưới và làm
điệu bộ cứ như đang vội vì còn phải đến nơi nào khác ấy.

Cảnh sát thường là không muốn tiếp những vụ mới. Không phải bởi họ lười
biếng mà bởi, cũng như bất kỳ ai khác, họ muốn tìm thấy một ẩn ý, một
mối liên hệ trong mớ bòng bong những bất hạnh mà họ đang giải quyết.
Nếu như đang trong quá trình truy tìm một thằng choai choai nào đó cạy
nắp trục bánh xe, mà lại được gọi tới hiện trường của một vụ giết người tập
thể, thì họ không thể đừng kiểm tra xem dưới ghế sofa có cái nắp trục bánh
xe nào hay không. Họ muốn tìm thứ gì đó có liên quan đến thứ họ đã từng
thấy, để làm cho cái mớ lộn xộn kia có lý một chút. Như thế họ mới có thể
tự nói với mình rằng, điều này xảy ra vì điều kia đã xảy ra. Khi không tìm
ra mối liên hệ ấy - khi tất cả những gì họ thấy chỉ là một đống những thứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.