TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 231

“Mày là thằng nào?” Có tiếng nói.

Tôi từ từ ngồi thẳng dậy quay lại nhìn. Anh ta cao chừng bằng tôi, tuổi tác
cũng không chênh lệch nhiều, nhưng anh ta hẳn giàu hơn rất nhiều. Áo sơ
mi của anh ta được mua trên phố Jermyn, bộ vest mua ở Savile Row, và anh
ta có giọng nói của một trong những trường công đắt đỏ. Ronnie thò đầu
khỏi đuôi xe, chỗ cô đang gấp mái che phía sau.

“Philip,” cô nói, đúng như tôi dự đoán.

“Thằng này là thằng nào?” Philip hỏi và vẫn nhìn tôi.

“Chào anh, Philip.”

Tôi cố tỏ ra thân thiện. Thực tình là tôi đã cố gắng.

“Thôi mẹ nó đi,” Philip nói. Anh ta quay về phía Ronnie. “Phải thằng chó
chết này đã uống vodka của tôi không?”

Một tốp khách du lịch đội mũ trùm đầu màu sáng dừng lại cười với ba
chúng tôi, hy vọng chúng tôi đều là những người bạn tốt. Tôi cũng hy vọng
như thế, nhưng đôi khi chỉ hy vọng thôi không đủ.

“Philip, đừng nhàm chán thế.” Ronnie đóng sầm thùng xe lại và bước đến
cạnh hông xe. Chiếc xe đung đưa một chút, còn tôi cố lách ra để biến đi.
Tôi chẳng ham gì xen vào giữa hai người sắp cưới, nhưng Philip thì không
thấy thế.

“Mày định đi đâu?” Anh ta nói, hất cằm cao hơn chút nữa.

“Đi khỏi đây,” tôi nói.

“Philip, thôi nào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.