TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 232

“Thằng chó này. Mày nghĩ mày là ai chứ?” Anh ta đưa tay phải ra nắm lấy
cổ áo tôi. Tay túm chặt, nhưng chưa đến mức muốn đánh tôi. Thật nhẹ
nhõm. Tôi nhìn xuống tay anh ta, rồi nhìn Ronnie. Tôi muốn dành cho cô
cơ hội dẹp vụ này.

“Philip, xin anh! Đừng ngu ngốc thế,” cô nói.

Rõ ràng cô không nên nói điều đó vào lúc này. Khi một người đàn ông
chuẩn bị vặn người ấn kẻ khác vào góc tường, điều khiến anh ta không thể
ngừng tay chính là một người phụ nữ bảo rằng anh ta ngu ngốc. Nếu là tôi,
tôi sẽ nói lời xin lỗi, vuốt ve lông mày anh ta, mỉm cười, hoặc bất cứ điều
gì tôi nghĩ ra được để tiêu tán bớt cái dòng chảy của hoóc môn nơi anh ta.

“Tao hỏi mày đây,” Philip nói. “Mày nghĩ mày là ai mà?uống rượu ở bar
của tao, thò chân vào nhà tao?”

“Bỏ tôi ra,” tôi nói. “Anh đang làm nhăn áo tôi đấy.” Rất đúng mực, anh
thấy không. Không làm mất mặt anh ta, không lôi anh ta ra chỗ khác,
không xông vào anh ta, hoặc làm những thứ cần phải dùng những từ lạ để
mô tả. Chỉ thật thà lo lắng cho cái áo khoác của tôi. Đàn ông với đàn ông.

“Tao thèm vào quan tâm tới cái áo khoác của mày, thằng lợn.”

Chà, thế đấy. Tất cả các kênh ngoại giao đã thử đều không có tác dụng, tôi
buộc phải dùng bạo lực.

Tôi đẩy anh ta trước và anh ta liền chống cự. Đó là điều người ta luôn làm.
Sau đó tôi lùi lại cùng với cái ẩy của anh ta, kéo tay anh ta, và bẻ xoay làm
cho anh ta phải ngoẹo cổ tay mới giữ được ve áo của tôi. Tôi đặt một bàn
tay lên trên tay anh ta, giữ cho cái nắm tay đó ở nguyên đấy, và dùng cẳng
tay kia nhẹ nhàng ấn xuống khuỷu tay anh ta. Nếu anh quan tâm, thì đó là
một kỹ thuật Aikido có tên là Nikkyo, nó làm đối phương đau khủng khiếp
mà không cần tốn nhiều sức lực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.