TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 260

Anh ta gật đầu.

“Ngọt ngào làm sao. Cái điệp vụ này rất, rất có tính kết dính. Thực tế là kết
dính hơn rất nhiều so với chúng ta trong từng ấy thời gian. Một điều tốt, nói
cho ngắn gọn.”

Tôi nghĩ một lúc.

“Nhưng tại sao họ không nói với tôi?” tôi nói. “Ý tôi là họ biết rằng tôi biết
anh, vì có gì mà họ không nói với tôi?”

Anh nhún vai.

“Chúng ta chỉ là những cái khớp trên bánh xe của một cỗ máy khổng lồ,
phải không ngài?”

Chà, đúng vậy.

Tất nhiên tôi muốn hỏi Solomon mọi chuyện.

Tôi muốn đưa anh ta quay trở lại đúng từ đầu - để dựng lại tất cả mọi thứ
mà chúng tôi biết về Barnes, O’Neal, Murdah, Củi khô và Sau Đại học -
như thế chúng tôi có thể định vị được một lưới tam giác trong mớ hỗn lộn
này, có lẽ thậm chí còn lập ra cả một khóa học từ đó nữa.

Nhưng có những lý do khiến tôi không thể. Những lý do đô con, vạm vỡ từ
phía cuối lớp học giơ tay lên ngoe nguẩy, buộc tôi phải lắng nghe chúng.
Nếu tôi nói với anh ta những điều tôi nghĩ là mình biết, có thể Solomon sẽ
làm điều đúng đắn hoặc điều sai trái. Điều đúng đắn sẽ rất có khả năng giết
chết Sarah và tôi và hiển nhiên là không thể ngăn cản được những gì đang
đến. Hành động đó có thể trì hoãn phi vụ này, có thể buộc người ta phải làm
lại với một nhóm khác vào một lúc khác, nhưng sẽ không thể dừng nó lại.
Điều sai trái thì không đáng bàn tới. Bởi vì điều sai trái có nghĩa là
Solomon ở trong một nhóm khác, và một khi đã thế thì coi như không ai
biết ai cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.