TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 283

Tôi đứng dậy, hít một hơi sâu và đi qua chỗ gia đình người Pháp nọ tới
phòng vệ sinh.

Kẻ tội đồ cho ra ngoài cả bữa sáng thịnh soạn của hắn.

Latifa đã hất kính râm ngược lên trên đỉnh đầu, điều đó có nghĩa là cô ta đã
sẵn sàng, cũng có nghĩa là chẳng có gì. Không kính râm nghĩa là nhà Van
Der Hoews đang ở trong nhà chơi trò tiddlywinks. Đeo kính râm nghĩa là
họ đang đi ra dốc.

Kính râm gài trên đầu có nghĩa là họ có lẽ, anh có lẽ, tôi có lẽ, mọi thứ có
lẽ.

Tôi đi ngang qua chân sườn dốc tập trượt, hướng về phía nhà ga tàu vượt
núi. Hugo đã ở đó rồi, mặc đồ màu cam và lam ngọc, và cũng hất kính lên
trên đỉnh đầu.

Điều đầu tiên anh ta làm là nhìn tôi.

Bất chấp tất cả những bài học của chúng tôi, cả quá trình luyện tập của
chúng tôi, tất cả những cái gật đầu đồng ý tại các buổi rút kinh nghiệm của
Francisco - bất chấp mọi điều đó, Hugo đang nhìn thẳng vào tôi. Tôi biết
ngay rằng anh ta sẽ vẫn nhìn như thế cho tới khi nào bốn mắt chúng tôi gặp
nhau, bởi thế tôi nhìn lại anh ta cho qua chuyện.

Mắt anh ta sáng lên. Chẳng có từ nào khác để miêu tả cả. Sáng bởi niềm
vui và sự phấn khích, sự sẵn sàng, như đứa trẻ trong buổi sáng ngày Giáng
sinh vậy.

Anh ta đưa tay đi găng lên tai và chỉnh lại tai nghe Walkman. Một tay trượt
tuyết bình thường hẳn sẽ phải tặc lưỡi tiếc rẻ khi nhìn thấy anh ta như thế;
đứng ở một trong những nơi đẹp nhất trên thế gian vẫn chưa đủ, anh ta còn
phải thêm thắt vào nhạc của Guns N’ Roses nữa. Hẳn tôi cũng sẽ khó chịu
với những cái tai nghe đó nếu như tôi không biết rằng chúng được nối với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.