TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 293

Lưỡi gươm Công lý.

Mẹ ơi, ra nhanh mà xem. Bọn con đấy. Ông ta đang nói về bọn con đấy.

Tôi nghĩ, nếu muốn, tôi có thể ngủ với Latifa tối hôm đó.

Phần cuối bản tin của CNN bao gồm rất nhiều đoạn phim tư liệu về khủng
bố trong lịch sử, chúng đưa trí nhớ người xem về đầu tuần trước, khi một
nhóm ly khai xứ Basque đánh bom tòa nhà chính phủ ở Barcelona. Một
người đàn ông để râu xen vào cố gắng tiếp thị những quyển sách ông ta viết
về sự cuồng tín, và rồi chúng tôi quay lại chương trình chính của CNN: nói
với những người đang xem CNN rằng điều chúng ta nên làm là xem CNN.
Tốt nhất là xem từ một khách sạn tốt hơn khách sạn họ đang ở.

Tôi nằm trên giường ở Eiger, một mình, hai tay thay nhau tuồn rượu
whisky và nicôtin vào trong cơ thể, và bắt đầu tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu
ta thực sự đang ở trong cái khách sạn tốt mà họ quảng cáo, vào thời điểm
người ta quảng cáo nó. Liệu điều đó có nghĩa rằng ta đã chết? Hoặc đã tới
một thiên hà khác? Hay thời gian đã đi ngược lại?

Tôi đang say, anh thấy đấy, đó là lý do tại sao lúc đầu tôi không nghe thấy
tiếng gõ cửa. Hoặc có thể tôi đã nghe thấy nó từ đầu, tôi chỉ cố chứng tỏ
cho bản thân mình rằng tôi đã không nghe thấy, và tiếng gõ cửa đó đã tiếp
diễn trong khoảng mười phút, có lẽ là mười tiếng , trong khi đầu óc tôi
đang phải tự kéo nó ra khỏi trạng thái lờ đờ mệt mỏi CNN. Tôi lê mình ra
khỏi giường.

“Ai đó?”

Im lặng.

Tôi không có vũ khí, hoặc bất kỳ ý định cụ thể nào là sẽ sử dụng vũ khí,
bởi thế tôi mở rộng cửa, thò đầu ra. Chuyện gì xảy ra thì sẽ xảy ra thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.