TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 298

câu trả lời đầy đủ nhất.”

Hẳn có gì đó không ổn. Solomon thường không nói thế này. Tôi nói như thế
khi tôi say, nhưng Solomon chẳng bao giờ thế.

“Chà,” tôi nói. “Chúng ta đã xong phải không? Công việc đã kết thúc,
những kẻ xấu đã bị bắt quả tang, lễ đăng quang đã đầy hiệp sĩ canh giữ rồi
phải không?”

Anh ta dừng lại, chỗ nào đó phía sau vai phải tôi.

“Sự thực là, thưa ông chủ, kể từ giờ trở đi mọi việc có phần sẽ trở nên kỳ
quặc một chút.”

Tôi quay lại nhìn anh ta. Và gượng cười. Anh ta không cười lại.

“Thế thì anh sẽ dùng tính từ gì để miêu tả cái lối mọi việc đã xảy ra từ
trước tới giờ? Ý tôi là, nếu như việc cố bắn một người vào giữa cái áo
chống đạn không phải là kỳ quặc...”

Nhưng anh ta không hề lắng nghe tôi. Anh ta trước nay có vậy đâu.

“Họ muốn ngài tiếp tục,” anh ta nói.

Hừm, tất nhiên là họ muốn rồi. Tôi biết điều đó. Bắt giữ khủng bố không
phải và chưa bao giờ là mục tiêu của bài tập này. Họ muốn tôi tiếp tục, họ
muốn tất cả tiếp tục, cho tới khi mọi sự sắp đặt ổn thỏa cho màn trình diễn
lớn. CNN xuất hiện ngay tại hiện trường, máy quay lia liên tục - chứ không
phải bốn tiếng sau khi sự việc xảy ra.

“Ông chủ,” Solomon nói, sau một thoáng, “tôi phải hỏi ngài một câu, và tôi
cần ngài trả lời một cách trung thực.”

Tôi không thích kiểu này. Có gì đó rất không ổn. Như là rượu vang đỏ
nhắm với cá. Mặc áo tuxedo mà lại đi giày nâu. Nó không ổn như mọi thứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.