TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 309

Francisco, vốn đã đủ rộng để chứa cả hai lần cái giới nghèo khổ, cộng thêm
vài triệu tư sản trong những ô còn trống.

May mắn thay, tôi là một tay rất chuyên nghiệp, bởi thế tôi chỉ gật đầu,
ngẩng lên, thở dài thêm vài tiếng nữa, và nhìn bàn tay cô trườn lại gần hơn,
gần tay tôi hơn.

“Thật tốt là anh cảm thấy tệ,” cô nói sau một hồi suy nghĩ.

Không có nhiều suy nghĩ, hẳn thế, nhưng có một vài. “Nếu anh không cảm
thấy gì thì nghĩa là không có tình yêu, không đam mê. Và chúng ta không
là gì cả nếu không có đam mê.”

Có nó thì giữa chúng ta cũng chẳng có gì nhiều, tôi nghĩ, và bắt đầu lột áo.

Mọi thứ đang thay đổi, anh thấy đấy. Trong đầu tôi.

Cuối cùng chính những tấm ảnh đã làm điều đó - làm tôi nhận ra rằng tôi đã
bị du đi đẩy lại giữa những tranh chấp của người khác quá lâu đến nỗi lâm
vào trạng thái không còn quan tâm nữa. Tôi không quan tâm đến Murdah
và những cái trực thăng của ông ta; tôi không quan tâm đến Sarah Woolf và
Barnes; tôi không quan tâm đến O’Neal và Solomon, hay Francisco và
Lưỡi gươm Công lý dở hơi. Tôi không quan tâm chuyện ai thắng trong các
cuộc tranh luận, hoặc ai thắng trong cuộc chiến.

Tôi thậm chí chẳng hề bận tâm đến bản thân mình.

Những ngón tay của Latifa đang vuốt lên mu bàn tay tôi.

Về chuyện làm tình, tôi thấy dường như đàn ông bị kẹt giữa một tảng đá và
một nơi mềm mại, yếu đuối và ân hận.

Cơ chế tình dục của hai giới không giống nhau, đó là một sự thật tồi tệ về
nó. Một là loại xe runabout, thích hợp cho đi mua sắm, những chuyến đi
ngắn xung quanh thành phố, và cực kỳ dễ đỗ; một là xe estate, được thiết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.