TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 315

“Greg làm việc cùng với một tay khác,” Francisco nói, mặt anh ta đột nhiên
trở nên nghiêm nghị. “Zurich. Họ giống những người làm tài chính. Họ
chuyển tiền vòng quanh, làm hợp đồng, điều khiển những công chuyện lớn.
Rất nhiều chuyện. Cậu biết không?” Anh ta nhìn sang tôi, và tôi nhăn trán
đáp lại một cách nghiêm nghị, để chỉ ra sự tập trung cao độ. Dường như đó
là thứ anh ta muốn. “Dù sao, Greg đã gọi một cú điện thoại. Tiền được
chuyển đến. Hãy làm điều này với nó, hãy làm điều kia với nó. Ngồi trên
nó. Tiêu phí nó. Gì cũng được.”

“Ý anh là chúng ta có tài khoản ngân hàng à?” Tôi hỏi và cười toe toét.

Francisco cũng cười toe toét.

“Chắc chắn rồi, chúng ta có tài khoản ngân hàng, Ricky ạ. Chúng ta có rất
nhiều tài khoản ngân hàng.”

Tôi lắc đầu như băn khoăn về sự tài tình của chuyện đó, rồi lại nhăn mặt.

“Thế là Greg trả tiền cho chúng ta, phải không? Nhưng không phải tiền của
anh ta?”

“Không, không phải tiền của hắn. Hắn chỉ làm việc với nó, xà xẻo từ nó.
Mà tôi nghĩ là xà xẻo miếng lớn nữa kia đấy, có thấy hắn đi Porsche không
hả, còn tôi thì có gì ngoài con Alfa đểu này. Nhưng đó không phải tiền của
hắn.”

“Thế của ai?” Tôi nói. Có lẽ hơi vội vàng quá. “Ý tôi là, một người à? Hay
rất nhiều người, hay cái gì?”

“Một người,” Francisco nói, rồi gửi cho tôi cái nhìn cuối cùng, dài, dò xét -
phân tích tôi, đánh giá tôi - cố gắng nhớ lại những lần tôi làm anh ta khó
chịu, tất cả những lần tôi làm anh ta hài lòng ; xem tôi có làm việc tốt để
xứng đáng với mẩu tin mà tôi không có quyền và không có lý do được biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.