TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 316

đó không. Rồi anh ta khịt mũi, điều mà Francisco luôn làm khi chuẩn bị nói
điều gì đó quan trọng.

“Tôi không biết tên ông ta,” anh ta nói. “Ý tôi là tên thật ấy. Nhưng ông ta
dùng một cái tên cho việc chuyển tiền. Cho các ngân hàng.”

“Vâng?” Tôi nói.

Tôi cố làm ra vẻ như đang nín thở. Cisco đang trêu tức tôi, dứ dứ mọi thứ
trước mặt tôi để làm trò đùa.

“Vâng?” Tôi lại nói.

“Cái tên đó là Lucas,” cuối cùng anh ta nói. “MichaelLucas.”

Tôi gật đầu.

“Tuyệt,” tôi nói.

Sau một hồi tôi áp đầu vào cửa kính, giả vờ ngủ.

Có một điều, tôi nghĩ, trong khi chúng tôi lầm lũi trên đường tới Paris, mà
Chúa mới biết là gì. Có một điều kỳ lạ trong triết lý hành động. Tôi chưa
từng nhận ra nó trước kia.

Không được Giết chóc, tôi luôn cho rằng điều này đứng đầu danh sách. Số
1 Viết đậm. Thèm thuồng vợ người là điều nên tránh, đương nhiên; cũng
như thế, phạm tội tà dâm, không kính trọng bố mẹ, và cúi lạy những hình
tạc.

Nhưng Không được Giết chóc. Đó là một điều răn. Đó là cái mọi người dễ
nhớ nhất, bởi vì dường như đó là điều đúng đắn nhất, chân thực nhất, và là
điều tuyệt đối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.