TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 318

Hai mươi Mốt

Chắc là tôi đã làm đứt cúc quần.

MICK JAGGER

Francisco cho chúng tôi mười ngày phép để nghỉ ngơi và hồi sức.

Bernhard nói anh ta sẽ đi nghỉ ở Hamburg, và cái vẻ mặt anh ta dường như
cho thấy sẽ có liên quan đến tình dục; Cyrus tới Evian Les Bains, bởi vì mẹ
anh ta đang hấp hối - mặc dù cuối cùng thì hóa ra bà đang hấp hối ở
Lisbon, và Cyrus chẳng qua là muốn ở cách xa bà hết sức lúc bà ra đi;
Benjamin và Hugo bay tới Haifa để đi lặn; Francisco thì quanh quẩn trong
ngôi nhà ở Paris, đóng vai một vị chỉ huy cô đơn.

Tôi bảo sẽ đi Luân Đôn, và Latifa bảo muốn đi cùng với tôi. “Chúng mình
sẽ có những ngày tuyệt vời ở Luân Đôn. Em sẽ chỉ anh xem nhiều thứ.
Luân Đôn là một thành phố tuyệt vời.” Cô cười cười, chớp mắt nhìn xung
quanh.

“Mẹ kiếp,” tôi nói. “Tôi không muốn cô luẩn quẩn ở cạnh tôi.”

Đó là những lời nghiệt ngã, rõ ràng thế, và tôi thành thựcước gì mình
không phải làm sự việc thành ra như thế. Nhưng cái nguy cơ hiện diện ở
Luân Đôn với Latifa bên cạnh, và một vài thằng đần gào tên tôi trên phố,
“Thomas, lâu rồi không gặp, em nào thế?” là một điều quá tệ hại; tôi không
muốn phải nhìn thấy nó. Tôi cần được đi lại thoải mái, và bỏ lại Latifa là
việc duy nhất mà tôi có thể làm.

Tất nhiên, tôi có thể bịa ra vài câu chuyện như đi thăm ông bà, hay bảy đứa
con tôi, hoặc gặp người tư vấn về bệnh sinh dục của tôi, nhưng cuối cùng
tôi quyết định rằng “mẹ kiếp” là đỡ phức tạp hơn cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.