TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 32

Tôi vùng dậy khỏi giường, nhăn mặt vì tay trái nghe như nằng nặng, quàng
lên người chiếc áo sơ mi và quần dài, đoạn cầm dao cạo điện vào trong bếp.

Solomon đã dọn cho tôi một chỗ ở bàn bếp, để vài lát bánh mì vào một cái
đĩa mà tôi thậm chí không biết rằng mình có. Trừ khi anh ta mang theo nó
tới đây, nhưng chuyện đó thì khó xảy ra. “Thêm trà nhé, cha cố?”

“Muộn cái gì?” Tôi hỏi.

“Một cuộc hẹn, thưa ông chủ, một cuộc hẹn. Nào, ngài có cà vạt chứ?”

Đôi mắt lớn màu nâu của anh ta nhấp nháy nhìn tôi đầy vẻ hy vọng.

“Tôi có hai cái,” tôi nói. “Một là của câu lạc bộ Garrick, mà tôi không phải
là thành viên, còn cái kia thì đang dùng để buộc cái bồn rửa mặt cố định
vào tường.”

Tôi ngồi xuống bàn thì nhận ra anh ta còn kiếm đâu ra được một lọ mứt
cam Dundee hiệu Keiller. Thực sự tôi chưa bao giờ biết anh ta làm thế nào,
nhưng Solomon có thể lục lọi trong thùng rác và lôi ra một chiếc ô tô nếu
anh ta phải làm việc ấy. Một kẻ đồng hành rất hữu ích để cùng đi vào sa
mạc.

Có thể đó là nơi chúng tôi đang chuẩn bị tới.

“Thưa ông chủ, thế ngài lấy gì để trả các hóa đơn lúc này?” Anh ta ghé nửa
mông lên bàn nhìn tôi ăn.

“Tôi hy vọng là anh sẽ trả.”

Món mứt rất ngon, và tôi muốn chén cho hết, nhưng có thể thấy rằng
Solomon đang sốt ruột muốn đi. Anh ta nhìn đồng hồ rồi biến vào trong
phòng ngủ, ngồi ở ngoài tôi có thể nghe thấy tiếng anh ta sột soạt trong tủ
quần áo, cố tìm cho ra một cái áo khoác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.