TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 33

“Ở dưới gầm giường ấy,” tôi nói vọng vào. Tôi nhặt cái máy thu âm ở trên
bàn lên. Băng vẫn còn ở bên trong.

Tôi vừa uống vội cốc trà thì Solomon bước vào mang theo một chiếc áo hai
hàng khuy, thiếu mất hai cúc. Anh ta chìa nó ra như một người hầu. Tôi vẫn
ngồi im một chỗ.

“Ồ, ông chủ,” anh nói. “Đừng có khó tính, khi mùa gặt chưa xong và những
con la vẫn quần quật ngoài đồng.”

“Nói cho tôi biết chúng ta sẽ đi đâu.”

“Xuống phố, trong một chiếc xe bự chảng bóng lộn. Ngài sẽ thích cho mà
xem. Và trên đường về có khi ngài còn được ăn kem nữa.”

Chậm rãi, tôi đứng dậy mặc áo vào. “David,” tôi nói.

“Vẫn đây, thưa ông chủ.”

“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”

Anh ta trề môi ra và hơi nhăn mặt lại. Hỏi kiểu gì tệ quá. Tôi vẫn cương
quyết.

“Tôi đang gặp rắc rối gì à?” Tôi hỏi.

Anh ta càng nhăn nhó hơn, rồi nhìn tôi với đôi mắt trầm tĩnh, điềm đạm.

“Có vẻ thế.”

“Có vẻ thế?”

“Có một đoạn cáp điện loại nặng trong ngăn kéo kia. Vũ khí ưa thích của
ông chủ trẻ trung.”

“Thì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.