TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 337

Chẳng có gì.

Nếu như là một tay cá cược, và có cái gì đó để đặt cược, tôi sẽ đặt cửa
chúng tôi không bị bám đuôi, không bị theo dõi.

Riêng chúng tôi trong thế giới tĩnh lặng.

Người ta hay nói bóng tối buông xuống, đêm xuống, màn đêm buông
xuống, song với tôi điều đó dường như chẳng bao giờ đúng. Dường như có
lần họ nói đêm đã đến. Cứ như là đêm xảy ra. Có lẽ khi nói vậy họ liên
tưởng đến hình ảnh mặt trời rơi xuống. Nghe có vẻ cũng đúng, ngoại trừ
đáng ra người ta phải nói là ngày xuống. Và nếu đã từng đọc sách, chúng ta
biết rằng ngày không lên hay xuống. Nórạng. Trong sách thì ngày rạng còn
đêm thì xuống.

Trong đời thực, đêm mọc lên từ mặt đất. Ngày cứ ở đó chừng nào nó còn
có thể, tươi tỉnh và háo hức, chắc chắn là người khách cuối cùng rời bàn
tiệc, trong khi mặt đất tối dần, bóng đêm rỉ ra ngập quanh mắt cá chân, nuốt
chửng mãi mãi đôi kính áp tròng lỡ đánh rơi, làm cho anh lỡ quả bắt bóng
cuối cùng của lần ném cuối cùng trong trò chơi cuối cùng.

Đêm mọc lên ở Hampstead Heath khi Sarah và tôi sánh bước cùng nhau,
đôi lúc nắm tay, đôi lúc không.

Chúng tôi hầu như bước đi trong im lặng, chỉ lắng nghe tiếng bàn chân của
mình trên cỏ, trên đất bùn, trên đá. Những con chim nhạn lẹ làng bay đây
đó, vụt như tên bắn vào những rặng cây cao và cây bụi như những kẻ đồng
tính lén lút, trong khi những kẻ đồng tính lén lút cứ lẹ làng vụt qua đây đó,
chẳng khác nào những con chim nhạn. Có rất nhiều hoạt động ở Heath
trong đêm đó. Hoặc có lẽ mọi đêm đều thế. Những gã đàn ông dường như ở
mọi nơi, một mình, hai mình, ba mình hay nhiều hơn nữa, bọn họ đang định
giá, đang ra dấu, đang mặc cả, đang thực hiện: cắm vào nhau để cho, hoặc
nhận, cái một phần triệu giây sạc điện đó sẽ giúp họ trở về nhà và tập trung
được vào chuyện Thám tử Morse mà không bị mất ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.