TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 338

Đàn ông là thế, tôi nghĩ. Đó là tình dục nam không bị xiềng xích. Không
phải không có tình yêu, nhưng tách bạch khỏi tình yêu. Ngắn, gọn, hiệu
quả. Fiat Panda, thực thế.

“Anh đang nghĩ gì thế?” Sarah hỏi, mắt dán chặt xuống đất trong khi bước.

“Về em,” tôi nói, trơn tru.

“Em?” Cô hỏi, và chúng tôi bước đi một lúc. “Tốt hayxấu?”

“Ồ tốt, hẳn nhiên rồi.” Tôi nhìn cô, nhưng cô đang cau mày, vẫn nhòm
xuống dưới. “Tất nhiên là tốt,” tôi nhắc lại.

Chúng tôi tới một cái ao, và đứng trên bờ, nhìn, rồi lẳng vài hòn đá xuống,
và nhìn chung cảm ơn nó vì một cái cơ cấu cổ xưa nào đó đã hấp dẫn con
người đến với mặt nước. Tôi nghĩ về lần cuối cùng chỉ có hai chúng tôi với
nhau, trên bờ sông ở Henley. Trước Praha, trước Lưỡi gươm, trước mọi thứ
khác.

“Thomas,” cô nói.

Tôi quay lại đối diện với cô, bởi vì đột nhiên tôi có cảm giác rằng cô đã tập
điều gì đó trong đầu và giờ là lúc cô nóng lòng muốn lấy nó ra.

“Sarah,” tôi nói.

Cô vẫn nhìn xuống.

“Thomas, anh nói chúng ta đang theo đuổi cái gì?”

Cô ngừng một lúc, và rồi, cuối cùng, ngước mắt lên nhìn tôi - đôi mắt màu
xám, to, đẹp - và tôi có thể thấy nỗi tuyệt vọng ở trong đó, sâu bên trong và
trên bề mặt. “Ý em là, hãy cùng nhau,” cô nói. “Hãy biến ra khỏi chuyện
này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.