TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 345

Tỉnh dậy từ giấc ngủ thiu thiu, tổ hợp công nghiệp quân sự đó nâng cái
móng vuốt kỳ vĩ, lười nhác của nó lên vả một phát khiến ông bắn ra xa, như
thể ông chẳng phải là con người nữa.

Họ hủy bỏ các hợp đồng đã có và rút các hợp đồng tiềm năng trong tương
lai. Họ làm phá sản các nhà cung cấp của ông, làm rối loạn công nhân của
ông, và điều tra ông về tội trốn thuế. Họ mua cổ phiếu của công ty ông
trong vài tháng rồi đem bán trong vài giờ, và khi những chuyện đó chưa đủ
cho biết tay, họ cáo buộc ông tội buôn ma túy. Họ thậm chí còn ném ông ra
khỏi St Regis, bởi người ta không thay thế một mảng cỏ ở đường bóng lăn
sân gôn.

Chẳng chuyện nào trong số đó làm Alexander Woolf bận tâm, vì ông biết
ông đã nhìn thấy ánh đèn, và ánh đèn đó màu xanh. Nhưng nó làm cô con
gái ông bận tâm, và con quái vật biết điều đó. Con quái vật biết rằng
Alexander Woolf đã bắt đầu cuộc đời với tiếng Đức là ngôn ngữ đầu tiên,
và nước Mỹ là tôn giáo đầu tiên của ông ; rằng ở tuổi mười bảy ông đứng
bán móc áo đằng sau một chiếc xe tải, sống một mình trong một phòng tầng
hầm ở Lowes, New Hampshire, cả cha và mẹ đã chết và không có nổi mười
đô la trong túi. Đó là nơi Alexander Woolf xuất phát, và đó cũng là nơi ông
ta sẽ quay trở lại, nếu cái giá là quay trở lại. Với Alexander Woolf, nghèo
đói không phải là bóng tối, hay thứ gì xa lạ, hay thứ gì ông phải sợ dù theo
bất cứ cách nào. Vào bất cứ thời điểm nào của đời ông.

Nhưng con gái ông thì lại khác. Con gái của ông đã trải qua không gì khác
ngoài những ngôi nhà lớn, những bể bơi lớn, những chiếc xe to, sự chăm
sóc tận tình của bác sĩ nha khoa, và nghèo đói làm cô sợ muốn chết. Nỗi sợ
những thứ xa lạ đó làm cô dễ bị tổn thương, và con quái vật biết điều đó.

Một người đã mang cho cô một nhiệm vụ.

“Thế đấy,” cô nói.

“Tốt đấy,” tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.