TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 359

“David...” Tôi bắt đầu, nhưng Solomon cắt ngang lời. “Thôi mà,” anh ta
nói.

Thế nên tôi để cho anh ta nghĩ bất cứ điều gì phải nghĩ, và quyết định bất
cứ điều gì anh ta phải quyết định.

“Tất cả những điều tôi biết, thưa ông chủ,” cuối cùng Solomon nói, và đột
nhiên giọng anh ta nghe lại giống như ngày xưa, “là một máy bay vận tải
quân sự của quân đội Mỹ đã hạ cánh xuống căn cứ Gibraltar RAF trưa hôm
nay, dỡ xuống một lượng phụ tùng cơ khí dự trữ.”

Tôi gật đầu. Solomon đã mở mắt. “Số lượng nhiều chừng nào?”

Solomon hít một hơi dài nữa, muốn nói tất cả mọi thứ ra một lần.

“Một người bạn của một người bạn của một người bạn ở đó nói rằng có hai
thùng, mỗi thùng có kích thước áng chừng dài sáu mét, rộng ba mét, cao ba
mét, được áp tải bởi mười sáu hành khách nam giới, chín người trong số họ
mặc đồng phục, những người đó ngay lập tức lấy các thùng ra mang đến
một nhà chứa máy bay ở cạnh hàng rào đã được để dành riêng cho họ.”

“Barnes?” Tôi hỏi.

Solomon nghĩ một thoáng.

“Tôi không dám chắc, thưa ông chủ. Nhưng anh bạn đó cho rằng anh ta có
lẽ đã nhận ra một nhân viên ngoại giao Mỹ trong toán tùy tùng đó.”

Ngoại giao cái con c... Ngoại giao gì cái loại chó đẻ đó.

“Theo anh bạn đó,” Solomon tiếp tục, “còn một người rất khác biệt mặc đồ
dân sự.”

Tôi ngồi thẳng dậy, cảm giác như mồ hôi đang đổ ra từ lòng bàn tay mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.